*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lão Tam trợn mắt há hốc mồm nhìn trên người nhóm thủ hạ bị phong nhận vẽ ra từng vết thương lớn, cùng với ngọn lửa liếm láp trên làn da bọn họ. Độ nóng cực cao lao thẳng tới trước mặt.
Xuyên qua không khí bị vặn vẹo do độ nóng của ngọn lửa, Lão Tam thấy thân ảnh của Lương Thiên, hệt như ma quỷ thu gặt những sinh mạng tươi sống.
Gã nhớ tới Lão Nhị nở nụ cười quỷ dị trước khi chết. So với phản bội rồi đạt được quyền lợi, gã tựa hồ đã quên mất điều gì đó. Lúc này gặp lại Lương Thiên không chút lưu tình giết chết đồng bạn, gã cuối cùng cũng nhớ ra.
Đó là vào thời điểm họ vừa mới chạy khỏi ngục giam. Vốn Lão Tứ vì một con đàn bà mà hãm hại Lão Nhị, thậm chí giết chết em gái Lương Thiên khi muốn tìm nơi này nương tựa… sau đó cả ngục giam bị máu tươi nhuộm đỏ. Màu đỏ khiến người ta run sợ. Còn bây giờ, Lão Tam tựa hồ có năng lực ngửi được mùi tanh tưởi như rỉ sắt kia.
Lương Thiên khi đó cùng hiện tại cơ hồ giống nhau như đúc, khuôn mặt đẫm máu tàn khốc…
“Đại …Đại ca!” Thân dưới của gã ướt nhẹp, vậy mà trong lúc nhất thời bị dọa tới không kìm được! Chất lỏng vàng nhạt từ phía dưới gã tràn ra, mùi khai tản mát trong không khí.
Lương Thiên ghê tởm nhìn thoáng qua Lão Tam đang quỳ trên mặt đất, hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-cong-luoc/1314636/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.