Dạ Mặc Nhiễm đang ngẩn người nhìn những cây hoa đang héo, cậu suy nghĩ hiện nay đang thiếu nước, có nên lấy nước trong hồ để tưới cho những cây này không? Nhìn những cây hoa này chết như vậy cậu thật không đành lòng, đột nhiên nhớ tới không gian, nếu như đem những cây hoa này trồng trong không gian, có lẽ không cần phải tưới nước. Đáng tiếc Phương Cẩm không có ở đây nên cậu đành phải tự làm lấy vậy.
Dạ Mặc Nhiễm vừa xoăn tay áo lên Thư Vĩ liền hấp tấp chạy tới “Mặc Nhiễm cậu đang định làm gì? Cậu tuyệt đối đừng xúc động a, nhất định sẽ có biện pháp giải quyết, cậu bình tĩnh một chút”.
Dạ Mặc Nhiễm nhìn Thư Vĩ như đang nhìn kẻ điên vẻ mặt cực kỳ khó hiểu “Tôi sao lại không bình tĩnh?”.
“Cậu không phải là đang cầm xẻng định đi cứu Phương Cẩm sao?”
Thư Vĩ nắm lấy tay Dạ Mặc Nhiễm giật lại cái xẻng, Dạ Mặc Nhiễm nhíu mày nhìn Thư Vĩ “Cẩm xảy ra chuyện gì?”.
Thư Vĩ nhất thời ấp úng, trong lòng mắng cả trăm lần mình đúng là miệng nhiều chuyện mà. Dạ Mặc Nhiễm nắm lấy áo Thư Vĩ lạnh lùng nói “Nói. Cẩm, xảy ra chuyện gì?”.
“Tôi nói, tôi nói cậu buông tay ra trước đi”.
Thư Vĩ thở dài nắm lấy tay Dạ Mặc Nhiễm “Trong căn cứ mất liên lạc với dị năng đoàn và quân đội chính phủ, trùng hợp nhóm người của Phương Cẩm đang ở gần đó, cho nên tôi mới cố ý hỏi thăm tình huống một chút thì được biết phía bên kia tình huống rất rối loạn, cho nên tôi sợ cậu nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340474/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.