Nhìn gương mặt nghiêm túc đọc sách kia thật sự vô cùng không chịu nổi.
Tôi chớp chớp mắt nhìn anh:
"Chồng ơi muốn hôn."
Đôi lông mày anh khẽ nhếch lên, trên môi nở ra một nụ cười rất tà mị: "Chỉ muốn hôn?"
Tôi gật đầu:
"Chỉ muốn hôn."
Từ phía sau một cánh tay ôm qua sau gáy tôi, một nụ hôn được dán xuống.
Nhiệt độ cơ thể tôi đang dần tăng lên, hơi thở ấm áp của anh tôi toàn bộ đều cảm nhận được.
Lúc này từ bên ngoài có tiếng thông báo chuẩn bị hạ cánh, chúng tôi mới lưu luyến buông nhau ra.
Anh nắm lấy tay tôi, kiểm tra giấy tờ sau đó bước xuống sân bay.
Hôm nay Bắc Kinh có nắng rất ấm áp, như chào đón chúng tôi về.
Kinh Thế Niên nhẹ nhàng hôn lên trán tôi:
"Về nhà trước, anh đi liền sẻ về ngoan."
Tôi ngoan ngoãn mà "dạ" một tiếng.
Về đến nhà, cảm thấy rất thoải mái lúc này điện thoại rung lên.
Tôi lười biếng mà bấm trả lời:
"Gọi em có chuyện gì?"
Thiên Kình:
"Đã về chưa, anh sắp đi lại rồi không về thăm? Tối nay đi ăn tối cùng anh và Quý Ninh anh muốn cầu hôn em ấy."
Cầu hôn cũng rủ tôi theo sao thật sự có chút lười biếng, thôi nể tình tôi đi vậy.
Tôi mệt mỏi đáp:
"Vậy tối gặp."
Cả hai kiếp tôi đều không được cầu hôn, nhưng không quan trọng tôi rất hạnh phúc bên cạnh anh.
Chỉ là hình thức bên ngoài, có cũng được không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lan-nua-kiep-nay-toi-chon-anh/3402172/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.