Chương trước
Chương sau
Tôi về lại phòng của mình, bước vào đã thấy Kinh Thế Niên đang ngồi đợi tôi.

Trên gương mặt điển trai ấy nở ra một nụ cười rất tươi:

"Phong Tịch em là đại phúc tinh của anh."

Tôi lười biếng mà chui vào lòng ngực anh mà hỏi:

"Có chuyện tốt gì hả?"

Anh cưng chiều mà véo lên hai má của tôi:

"Dự án Phong Giang thành công rực rỡ, anh đoán sau 2 tháng sẻ bùng nổ thị trường."

Tôi vui vẻ dụi người vào lòng ngực anh, cơ ngực của Kinh Thế Niên luôn rất vừa ý tôi.

Dựa vào cảm giác rất là thích, lúc này tôi mới giương đôi mắt lười biếng của mình lên nhìn anh.

Vô tình thấy được ánh mắt nóng rực đang quét qua trên người mình.

Anh vừa nuốt nước bọt, kìm chế đến đổ mồ hôi trông rất căng thẳng.

Tôi liền nổi ý định trêu chọc, gương mặt đầy ám muội mà kéo tay áo anh.

Khi anh định hôn, thì tôi ngay lập tức nằm xuống, khiến anh bực mình mà kéo tôi dậy.

Tôi cảm nhận được cơ thể anh đanh nóng rực, tay ôm lấy eo tôi:

"Anh từng bảo với em không nên đùa với lửa."

Anh ôm lấy eo tôi mạnh bạo hôn tới, bàn tay rất thuần thục cởi bỏ chiếc áo ngực tôi đang mang.

Là tôi quyến rũ anh nhưng bây giờ lại khóc nức lên vì mệt:

"Chồng à mau tha cho em, không thể được nữa."

Cơ thể vạm vỡ hiện ra giữa bóng tối, tay anh kéo lấy hông tôi:

"Yếu như vậy còn dám quyến rũ anh?"

Tôi mệt đến không nói nên lợi, bàn chân co lại.

Lần đầu của tôi mà anh sài như phá vậy, thiệt sự mệt chết người ta rồi.

Sau đêm ái muội, tôi ngủ thiếp đi vì kiệt sức.

Lúc ngủ dậy tôi liền giả vờ giận dỗi, khiến anh luốn cuống tìm cách dỗ.

Kinh Thế Niên ôm tôi vào lòng, môi kề sát tai tôi: "Là em quyến rũ anh trước, sao lại không có đạo lý vậy.".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========



1. Người Điều Khiển Tâm Lý

2. Từ Từ Suy Lý

3. Người Định Hình Tâm Lý

4. Xuyên Tới Thú Nhân: Ta Làm Nữ Hoàng

=====================================

Tôi quay mặt nhìn anh chất vấn:

"Là lỗi của em?"

Anh ôm mặt tôi hôn liên tục, cứ như gà mổ vậy: "Tất nhiên là lỗi của anh, vợ ơi anh sai rồi."

Thấy người đàn ông cao cao tại thượng trong mắt mọi người, bây giờ đang làm nũng với tôi thật sự quá là đáng yêu.

Tôi không nhịn được mà thôi trêu chọc anh, vươn tay vuốt cằm anh: "Hôm nay em vui vẻ nên tha lỗi cho anh đó."

Kinh Thế Niên thuận thế tân bốc tôi:

"Vợ anh đại nhân đại lượng, vậy có thể thêm một lần không?"

Tôi cảm nhận bên dưới đang có thứ phồng lên liền đỏ mặt cự tuyệt:

"Đương nhiên không được."

Nghe tôi kiên quyết như vậy anh chỉ đành rút lui, đi tắm để kiềm chế bản thân.

Thật sự hôm qua tôi đã mệt lắm rồi, cũng muốn chiều chồng nhưng cơ thể tôi không cho phép.

Bên ngoài cửa vang lên tiếng ồn ào của bọn Miêu Miêu không biết nói gì mà náo nhiệt vậy không biết.

Miêu Miêu nhìn tôi với ánh mắt đầy phán xét: "Phong Tịch, mày bị bạo hành đó à?"

Tôi nhìn lại mình, áo bị anh kéo xuống lộ hết những dấu vết từ hôm qua.

Tôi liền ngại ngùng mà nhìn Miêu Miêu:

"Tao không cẩn thận nên bắt gió thôi."

Miêu Miêu gật gù:

"Gió này cũng ghê quá rồi."

Tôi liền đỏ mặt mà lườm nó một cái thì mới chịu ngoan ngoãn không trêu chọc tôi.

Lúc này Kinh Thế Niên trong phòng tắm bước ra, động tác rất tự nhiên mà chạy lại ôm tôi.

Tóc còn chưa được lau khô đã dụi vào mặt tôi, không khách khí mà chui vào lồng ngực hít mùi.



Tôi có chút ngượng nên liền nói nhỏ với anh:

"Chồng ơi, có người."

Bây giờ anh mới ngước mắt nhìn, rất bình tĩnh:

"Mấy đứa không ngại chứ?"

Mấy người bọn họ cũng đành bất lực mà xua tay:

"Anh tự nhiên."

Anh không ngại nhưng tôi ngại liền viện cớ đứng dậy đi tắm.

Cũng đến lúc xuất viện về lại Bắc Kinh rồi, anh hoàn tất mọi thủ tục sau đó đặt vé máy bay.

Chiều nay chúng tôi sẻ có mặt tại Bắc Kinh, xa nhà lâu cũng thấy hơi nhớ.

Anh đưa tôi đi ăn sau đó ra sân bay, hoàn tất mọi thủ tục giấy tờ.

Rồi dẫn tôi lên máy bay, anh cưng chiều hỏi tôi:

"Có thoải mái không? Không thích có thể sài máy bay tư nhân."

Tôi liền cọ đầu vào tay anh: "Rất riêng tư mà, chỉ đi một chút không cần phiền như vậy."

Ngồi trên máy bay có chút buồn chán, tôi liền rủ anh quay một trend mới nổi trên douyin.

Vẻ mặt anh rất không tình nguyện mà quay cùng tôi.

Sau khi quay xong mới thấy gương mặt chồng tôi thật sự quá chết người, thời niên thiếu cũng đã làm bao mỹ nữ ngại ngùng khi nhắc tên.

Tôi chia sẻ video này là quá rộng lượng rồi, thật sự muốn giấu đi quá.

Anh cuối mặt lại gần tôi mà hỏi:

"Có đẹp trai không?"

Tôi liền phản ứng rất tự nhiên:

"Đẹp lắm, thêm mười người nữa cũng được."

Kinh Thế Niên lúc này nhăn mặt khó chịu, tay nâng cằm tôi:

"Em nói lại cho anh."

Tôi nhanh tay vòng qua cổ anh mà nịnh vài câu:

"Kiếm ra người thứ hai có gương mặt này rất khó, anh yên tâm."

Lúc này anh mới hài lòng mà thả tay ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.