Tôi về lại phòng của mình, bước vào đã thấy Kinh Thế Niên đang ngồi đợi tôi.
Trên gương mặt điển trai ấy nở ra một nụ cười rất tươi:
"Phong Tịch em là đại phúc tinh của anh."
Tôi lười biếng mà chui vào lòng ngực anh mà hỏi:
"Có chuyện tốt gì hả?"
Anh cưng chiều mà véo lên hai má của tôi:
"Dự án Phong Giang thành công rực rỡ, anh đoán sau 2 tháng sẻ bùng nổ thị trường."
Tôi vui vẻ dụi người vào lòng ngực anh, cơ ngực của Kinh Thế Niên luôn rất vừa ý tôi.
Dựa vào cảm giác rất là thích, lúc này tôi mới giương đôi mắt lười biếng của mình lên nhìn anh.
Vô tình thấy được ánh mắt nóng rực đang quét qua trên người mình.
Anh vừa nuốt nước bọt, kìm chế đến đổ mồ hôi trông rất căng thẳng.
Tôi liền nổi ý định trêu chọc, gương mặt đầy ám muội mà kéo tay áo anh.
Khi anh định hôn, thì tôi ngay lập tức nằm xuống, khiến anh bực mình mà kéo tôi dậy.
Tôi cảm nhận được cơ thể anh đanh nóng rực, tay ôm lấy eo tôi:
"Anh từng bảo với em không nên đùa với lửa."
Anh ôm lấy eo tôi mạnh bạo hôn tới, bàn tay rất thuần thục cởi bỏ chiếc áo ngực tôi đang mang.
Là tôi quyến rũ anh nhưng bây giờ lại khóc nức lên vì mệt:
"Chồng à mau tha cho em, không thể được nữa."
Cơ thể vạm vỡ hiện ra giữa bóng tối, tay anh kéo lấy hông tôi:
"Yếu như vậy còn dám quyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lan-nua-kiep-nay-toi-chon-anh/3402171/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.