Cứ nghĩ đi chơi một chuyến để chuẩn bị tâm lý lấy chồng, ai ngờ bây giờ lại rơi vào tình thế tội lỗi như vậy.
Tôi mặc lại áo rồi bước ra ngoài, xuống dưới lầu đã thấy hai cô bạn nhìn tôi đầy an ủi.
Lúc này Tưởng Dã gấp gáp chạy tới nói: "Tao không biết có chuyện gì, nhưng nhìn mặt mày chắc cũng chẳng phải chuyện tốt."
Miêu Miêu cũng từ ngoài cửa bước vào: "Có chuyện gì à, mới xa có một tí đã có chuyện."
Suy tư một lúc Trầm Hương mới lên tiếng: "Hôm qua tao thấy Phó Thiên Dục có lại nhà chúng ta, là liên quan đến hắn à?"
Tôi có hơi bất ngờ sao cô ấy biết được, tôi liền gật gù mà kể lại chuyện với mọi người.
Bọn họ chỉ bất lực nhìn tôi: "Chuyện đã như vậy thì tìm cách từ từ giải thích."
Tôi cũng nghĩ vậy chỉ là hiện tại không biết anh ấy đang đi đâu, nhắn cũng không trả lời.
Lúc này điện thoại nhận được thông báo, đúng như mong đợi là Kinh Thế Niên:
"Hai ngày nữa anh qua đón em, rồi chúng ta nghiêm túc nói chuyện."
"Anh không muốn mất em, càng không muốn em hoảng sợ."
Trọng sinh lần nữa vẫn là làm anh đau lòng vì tôi, thật sự thấy bản thân quá thất bại.
Có lẽ hôm nay anh ấy bộc phát cảm xúc cũng tốt, để nhắc nhở cho tôi biết anh ấy cũng có sự ghen tuông đố kị.
Chỉ là che dấu cảm xúc của bản thân, để cho tôi cảm thấy thoải mái vui vẻ nhất khi bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lan-nua-kiep-nay-toi-chon-anh/3402169/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.