Nằm một lúc cuối cùng cũng không ngủ được nữa nên đã tỉnh dậy, cảm thấy hình như có chút đói bụng.
Liền nhớ lại lời anh dặn mà xuống tìm chút đồ ăn, ở dưới dì lý đã chuẩn bị một vài món ăn cho tôi.
Thấy tôi xuống dì liền vui vẻ hỏi: "Phong Tịch con đói chưa, dì hâm lại đồ ăn cho con dạo này gầy đi nhiều rồi."
Bà ấy là người chăm Thế Niên từ nhỏ đến lớn, anh ấy coi bà như người trong gia đình.
Tôi liền đáp ngay: "Đói ạ."
Bà liền nhanh tay mà hâm nóng lại đồ ăn cho tôi, ăn no tôi liền muốn làm gì đó đem đến cho Thế Niên, dù được bao bọc từ nhỏ nhưng nấu ăn là sở thích của tôi.
Quen biết nhau lâu như vậy tôi đương nhiên rõ khẩu vị anh ấy, nên nhanh chóng làm xong hộp cơm tình yêu, vui vẻ muốn nhanh được khoe với anh.
Anh đã dặn trợ lý đem cho tôi một bộ đồ nữ, trợ lý anh cũng nhanh chóng đưa cho tôi một chiếc váy trắng khá đơn giản nhưng rất thoải mái.
Tôi trang điểm đơn giản rồi nhanh chóng lái xe đi về phía công ty anh, lễ tân khi thấy tôi nhanh chóng dẫn đường đi gặp Thế Niên.
Vì công ty bố tôi và anh đều là bạn bè lâu năm nên nhân viên trong công ty ít nhiều cũng biết tôi, nên bọn họ mới tự nhiên như vậy.
Vừa đến cửa phòng điện thoại tôi bỗng nhiên reo chuông là Bạch Thiên Kình anh trai ruột của tôi.
Tôi nhanh chóng nhấc máy: "Gọi em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lan-nua-kiep-nay-toi-chon-anh/3402163/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.