Edit: Baotraans
Tạ Song Kỳ mới nghĩ đến, kiếp trước cũng là như thế này, bởi vì hôn nhân của cô cùng An Diệp Lễ, cô không ngừng bị các tạp chí lớn bắt bóng bắt gió chụp ảnh, tranh thủ bịa đặt tin tức, lúc đó cô còn vô cùng hưởng thụ chuyện mình được tăng tỉ lệ lộ diện nhưng đồng thời An Diệp Lễ lúc đó một chút tin tức cũng không có. Từ sau khi xảy ra tai nạn xe cộ, An Diệp Lễ cực độ kháng cự hình tượng hướng về ánh sáng, bởi vì anh có một đoạn thời gian rất dài không thể tiếp nhận chuyện mình biến thành một người tàn tật, chỉ có thể ngồi xe lăn vượt qua quãng đời còn lại.
Tạ Song Kỳ nghĩ thông suốt mấu chốt bên trong, đột nhiên cảm thấy rất khổ sở, sau tai nạn xe, anh mất đi tư cách đi đứng, cũng mất cả mẹ, một lúc lại xảy ra hai đả kích lớn như thế, Tạ Song Kỳ tự hỏi, anh rốt cuộc làm sao mà sống tiếp vậy?
Lại nhìn An Diệp Lễ đơn bạc ngồi trên xe lăn, hốc mắt Tạ Song Kỳ đỏ lên.
Đứng trước mặt An Diệp Lễ, Tạ Song Kỳ vươn tay ôm lấy bả vai anh, để anh dựa vào lồng ngực mình. Cảm nhận được anh có một chút yếu ớt cùng giãy giụa, Tạ Song Kỳ lẩm bẩm nói: "Đừng nhúc nhích, em muốn ôm anh."
Sau khi bình phục cảm xúc, Tạ Song Kỳ buông An Diệp Lễ ra, chậm rãi ngồi xổm xuống, dựa vào đùi An Diệp Lễ, cách một cái quần đơn bạc, có thể cảm nhân được đôi chân lạnh lẽo của anh. Tạ Song Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lan-nay-se-hao-hao-yeu-anh/163112/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.