Chương trước
Chương sau
Edit: Baotraans
Tạ Song Kỳ ở trong mộng đột nhiên cảm giác được một trận lạnh lẽo. Chậm rãi mở mắt ra, xuyên qua mi mắt chính là nóc nhà bốn phía màu hồng. Cô sửng sốt một chút, những thứ này không phải sau ngày hôn lễ cô đã tìm người hủy đi rồi sao? Sao bây giờ lại xuất hiện ở đây?
Lúc trước không tình nguyện kết hôn, nhìn mấy thứ này liền phiền chán, dứt khoát hủy đi rồi nhắm mắt làm ngơ. Chắc không phải là ảo giác đi! Tạ Song Kỳ lại nhắm mắt.
Không đúng!!
Cô rõ ràng là bị Đường Vinh Tín đụng phải, cũng rõ ràng cảm thấy đau, nhưng như thế nào lại ở nhà?
Lại mở mắt ra, quả nhiên còn ở nơi này.
Nghe được bên cạnh có tiếng hít thở, Tạ Song Kỳ vừa thấy thì chấn kinh rồi.
Đây chẳng phải là người mà cô mỗi ngày đều thấy ở trong mộng hay sao?
Đầu tóc mềm mại hơi hỗn độn, làn da tái nhợt, đôi mắt hẹp dài nhắm chặt. Cái mũi cao thẳng, đôi môi nhợt nhạt hơi mất máy. Còn có lông mày hơi nhíu lại.
Là An Diệp Lễ.
Chẳng lẽ cô trọng sinh?
Tạ Song Kỳ bị thật lớn sung sướng bao phủ. Cảm thấy ông trời thật là đối với tôi không tệ. Chính lúc cô chìm đắm trong vô hạn hối hận, ông trời lại cho cô một cơ hội để đền bù tất cả.
Cảm thấy người bên cạnh hô hấp có dấu hiệu chậm rãi tăng lên, Tạ Song Kỳ mới nhớ tới, đây là đêm tân hôn đầu tiên của cô và An Diệp Lễ. Hôm qua anh uống có chút nhiều. Thời điểm buổi tối đi ngủ, cô lại ép anh uống say, rồi cố ý đem nhiệt độ điều hòa giảm xuống rất thấp. Sau đó đem toàn bộ chăn quấn lên người mình ngủ. Khiến cho An Diệp Lễ lạnh cóng một buổi tối. Kết quả chính là ngày hôm sau An Diệp Lễ bị đưa vào bệnh viện. Mà cô lại bị Đường Vinh Tín mời đi hẹn hò vào hôm sau, ở khách sạn dâng ra lần đầu tiên của mình.
Tuy rằng những việc này đều là do cô đã làm. Nhưng hiện tại nhớ tới như thế nào liền cảm thấy chính mình thật không phải người mà.
Tạ Song Kỳ nhanh chóng đem chăn ở trên người mình chuyển sang bên người An Diệp Lễ, đem anh bọc kĩ lưỡng. Sau đó lại cầm điều khiển điều hòa tăng nhiệt độ lên. Kim đồng hồ chỉ vị trí mười hai giờ, chứng tỏ hiện tại An Diệp Lễ mới chỉ bị lạnh nửa giờ. Hẳn là không có gì đi.
Tạ Song Kỳ duỗi tay chạm vào thân người An Diệp Lễ, thấy hắn có chút lạnh lẽo. Nhớ rõ kiếp trước, An Diệp Lễ chân đau chính là bị đông lạnh một đêm nên lúc sau tái phát. Sau đó cô thậm chí còn sa thải người hộ lí mỗi tuần giúp anh mát xa chân. Còn nói là cô sẽ tự mình xoa cho anh. Kết quả cuối cùng cũng chỉ là nói một đường làm một nẻo mà thôi.
Nghĩ nghĩ, Tạ Song Kỳ vẫn là bò dậy, giúp An Diệp Lễ đắp chăn thật kĩ. Sau đó ngồi ở bên cạnh An Diệp Lễ bắt tay vào trong chăn xoa bóp cái chân lạnh băng của anh. Thấy hai cái đùi đã ấm lên, Tạ Song Kỳ mới chui vào trong chăn, cọ cọ bên người An Diệp Lễ như một con mèo nhỏ. Đến thời điểm sắp ngủ, cô đột nhiên nghĩ đến chân An Diệp Lễ, vì thế đem chân mình quấn lên chân anh, làm chân càng ấm áp lên một ít. Lại giống như sợ hãi An Diệp Lễ biến mất, ôm lấy cánh tay anh, lúc này mới an tâm ngủ.
______________________
Spoil nhẹ: chương sau hai anh chị vai chính cute hết phần thiên hạ luôn!!!
Cầu sao nhỏ...○_○
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.