Vũ Cơ vốn là người lanh lẹ vừa nghe đã hiểu ý tứ trong câu nói cô quay lại đẩy tay Lâm Ngữ Khê ra.
_ Đối tốt? Câu này có phải là quá qua loa rồi không?
_ Ý của muội là gì?
_ Tỷ nói đối tốt với huynh ấy tại sao ko đưa huynh ấy ra khỏi nơi này. Tỷ nhìn huynh ấy xem 1 thân nhết nhác tay chân có chỗ nào là ko bị thương, tỷ có biết vừa rồi ta đến đã nhìn thấy gì không?
_ Ta....
_ Đủ rồi, hôm nay ta phải đưa huynh ấy đi, tỷ ngăn cản từ nãy giờ là muốn giành nam nhân với ta sao?
_ Muội sao lại nói như vậy? Ta sao lại giành nam nhân với muội?
_ Vậy ta xin cáo lui trước
Vũ Cơ cúi chào rồi xoay người lên kiệu cùng Phi Hoan hồi cung. Lâm Ngữ Khê đứng đó tức tối nhìn theo.
Đưa Phi Hoan hồi cung Vũ Cơ liền cho người tắm rửa thay y phục cho anh, tóc cũng được chải gọn gàng. Vũ Cơ lúc này mới bước vào ko quên gõ 3 hồi ở cửa như phép lịch sự ở tiền kiếp mình hay làm. Phi Hoan nghe thấy quay ra định hành lễ nhưng Vũ Cơ đã kịp đỡ anh.
_ Không cần đâu, cả người đều là vết thương còn hành lễ cái gì? ( mỉm cười nói)
_ Công chúa, vậy thần đặt khay thuốc ở đây được ko ạ?
Ngọc Hoa hỏi
_ Cứ để đó ngươi ra ngoài đi, ta tự làm được rồi.
Vũ Cơ bê khay thuốc lên tiến lại chỗ Phi Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vuong-nu/2764222/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.