Vũ Cơ nói vừa dứt lời thì Chát... 1 cái tát của Lâm Y Xuyên như trời gián lên mặt Vũ Cơ làm cho khóe miệng cô bật máu
_ Hỗn xược !.....
_ Mẫu Hoàng! người... như vậy lại đánh con...
Vũ Cơ nhìn Lâm Y Xuyên, giọng điệu mang theo vài phần nghẹn ngào,làm bà ấy có chút hối hận khi quá bực tức ko kìm chế được mà động tay với cô. Phi Hoan nhìn Vũ Cơ bị đánh anh liền quỳ gối, dập đầu cầu xin Lâm Y Xuyên.
_ Điện Hạ cầu xin người đừng trách phạt công chúa . Tất cả là do thần, muốn trách phạt xin người cứ đánh thần. Thần ko cần thân phận lẫn địa vị chỉ xin người khoan dung mà cho thần được ở bên cạnh công chúa. Thần tuyệt đối ko cần gì cả, cầu xin người.
_ Phi Hoan......là nam nhân ai cho phép huynh tự ý quỳ gối. Huynh đứng lên cho ta ( Vũ Cơ nhìn Phi Hoan vì mình mà bị hạ nhục lại quỳ gối cầu xin, cô ngàn vạn lần ko chấp nhận được)
Lâm Y Xuyên nhìn Sở Phi Hoan khẩn thiết cầu xin liền nảy ra một suy nghĩ, bà nói tiếp
_ Tốt! là ngươi tự nói. Cho ngươi ở lại phủ Hoàng nữ cũng được nhưng ngàn vạn lần ko được là chính cung. Ta mặc kệ Cơ nhi có cho ngươi là trắc phi hay gì đó nhưng vĩnh viễn tên của ngươi ko được liệt vào sổ hoàng tộc , sau khi mất cũng ko được chôn ở hoàng cung, đến đâu thì đưa về đó.
_ Mẫu hoàng.... ( Vũ Cơ bất lực nhìn Lâm Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vuong-nu/2764220/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.