Hôm nay Ninh Viên Viên thức dậy từ sáng sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho Tần Mặc, kỳ thật cô hiện tại không muốn thức dậy sớm như thế
Nếu như không phải bị người nào đó làm phiền cô cũng có thể ngủ thêm 1 tiếng nữa
Ninh Viên Viên đột nhiên có cảm giác giống như mình đang tiễn chồng đi làm ăn xa, tất tật chuẩn bị mọi thứ. Nghĩ đến đây da gà cô đều nổi lên, xoa xoa cánh tay
Tần Mặc ngẩng đầu
Vụng trộm nhìn sắc mặt cô, đáng tiếc rằng hiện thực làm cho hắn thất vọng rồi
Sau khi ăn sáng xong, cô cùng Tần Mặc ra sân bay
Cô lười biếng ngắm nhìn phong cảnh, nhàm chán nhìn người bên cạnh:''Chuyến bay bắt đầu từ mấy giờ?"
Tần Mặc hiện tại đang mặc chiếc áo len cổ lọ màu nâu nhạt, mái tóc rũ xuống qua xương lông mày, thoạt nhìn hắn càng thêm ôn nhu
Nghe cô nói, hắn nhìn đồng hồ trên tay, nghiêng đầu nhìn cô trả lời:''11 giờ chuyến bay xuất phát"
Hiện tại đã gần 10 giờ, còn một tiếng nữa mới xuất phát
Tháng 11, gió trời se se lạnh, Ninh Viên Viên là người vô cùng không thích trời lạnh, đặc biệt là mùa đông
Mỗi lần như vậy, cô đều bọc kín mình trong lớp quần áo thật dày và không muốn đi ra ngoài
Giáng sinh đến, mỗi năm đều như thế
Không tụ tập đi chơi như bao người, chỉ ru rú trong nhà xem phim một mình, không người thân hay bạn bè bên cạnh. Cô độc như thế cũng đã mấy năm
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vo-nam-chinh/2593116/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.