Âm thanh vang vảng bên tai, tiếng chửi rủa cay nghiệt của người phụ nữ
Cơ thể bất giác nặng nề, giống hệt như có một tảng đá đè lên. Người phụ nữ không ngừng chửi bới:"Mày là cái thá gì chứ? Tại sao tao lại đẻ ra cái thứ nghiệt chủng như mày!"
Tựa như quay về hồi ức, âm thanh quen thuộc không biết đã nghe đi nghe lại mấy lần. Ninh Viên Viên nhìn thấy gương mặt quen thuộc của người phụ nữ kia
Là mẹ cô
Hách Huệ ngừng buông ra lời lẽ cay độc:"Mày chính là cái thứ nghiệt chủng, đồ sao chổi! Mày nghĩ thành tích cao thì có thể lấy lòng được tao chắc, ai cho phép mày hơn em gái mày chứ!"
Ninh Viên Viên rất muốn phản bác, nhưng cổ họng không ngừng khô ráp, một âm thanh nặn mãi cũng không phát ra được
Thật hư mọi chuyện đều không phân biệt được, cô có cảm giác đại não tê liệt đến đau đớn
Đến khi Hách Huệ ngưng chửi rủa, bà ta chỉ nở nụ cười lạnh lẽo, không nói gì, trực tiếp cầm con dao nhào về phía cô
Nháy mắt bừng tỉnh
Ninh Viên Viên giật mình ngồi dậy, không ngừng thở hổn hển, cổ họng khô róc
Đôi mắt ngấn nước, lớp mồ hôi mỏng đọng lại trên trán. Ninh Viên Viên vô thức nhìn về phía cửa sổ, bầu trời tối đêm, đồng hồ chỉ 3 giờ 45
Sống lưng cô trở nên lạnh lẽo, miệng thật khát. Cô muốn uống nước
Ninh Viên Viên cào lại mái tóc rối, sốc chăn xuống giường, mang đôi dép vào. Cô bước xuống phòng bếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vo-nam-chinh/2593114/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.