Mộ Linh nhìn tên nô tài bị kéo đến, nhanh chóng nhào lên, vừa hét vừa gào: "Ngươi đã nói sẽ không phản bội ta mà!"
Cho đến khi bị hộ vệ cản lại, vẻ độc ác trên mặt cô ta vẫn đáng sợ như thế.
Quản Nhược An ước gì Mộ Linh điên luôn, hoặc cô ta có thể nhanh chóng bị dẫn đi khuất mắt.
Cứ như vậy, mặc dù có Mộ Linh chỉ trích, bà ta cũng có thể biện hộ, nói rằng ả đói quá cắn càn.
"Nếu như chuyện đã xong, Vương gia muốn xử lý Mộ Linh thế nào?" Mộ Dương Trác tự động lên tiếng.
Bách Lý Tiêu Minh nhìn về phía Mộ Du, " Người chịu khổ trong chuyện này không phải bổn vương. E là Mộ viện trưởng hỏi nhầm người rồi."
Lời vừa dứt, gần như tất cả ánh mắt đều chuyển lên người Mộ Du.
Đặc biệt là Quản Nhược An và Mộ Dương Trác. Hai người điều mong y nói bỏ qua chuyện này
Mộ Du lại không như mong ước của bọn họ. Y đứng lên, đi đến trước mặt Mộ Linh.
"Thế nào, tìm ra được hung phạm là ta rồi, ngươi tính tự mình động thủ à?" Mộ Linh không có nửa điểm ăn năn. Ánh mắt ả nhìn Mộ Du ngàng càng sâu, như muốn moi tim khoét phổi y vậy.
Mộ Du lắc đầu, đôi đồng tử lạnh lùng mà mê hoặc cong lên:"Là ai sai sử cô?"
"Mộ Du!" Mộ Dương Trác phẫn nộ cắt ngang!
Sắc mặt Quản Nhược An đã trắng bệch, Mộ Du muốn gây họa cho bà ta à?
Mộ Du nhìn từng người một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-tieu-phu-lang-cua-vuong-gia/3745578/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.