Bốn mắt nhìn nhau, hai người đối mặt không nói gì.
"Cốc cốc cốc......" Đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, hai người sợ đến mức giơ tay bịt chặt miệng đối phương.
"Chủ tử, người ngủ rồi sao?"
Là Mộc Nguyệt!
Hai người họ lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi, Mộ Du nhìn vị Vương gia nào đó đang chột dạ, y nghi hoặc nhíu nhíu mày.
Bách Lý Tiêu Minh tròn mắt nhướn mi, buông tay tỏ vẻ mình vô//số//tội.
"Mộc Nguyệt, ta ngủ rồi."
"Vâng ạ."
Tiếng bước chân dần đi xa, Mộ Du nhìn đương sự đang tự nhiên uống trà của mình, y nhẹ giọng hỏi: "Vương gia đêm khuya đến thăm, người có việc gì sao?"
Bách Lý Tiêu Minh rót cho Mộ Du một ly trà, rồi bảo y ngồi xuống nói tiếp.
Mộ Du bất đắc dĩ, người cũng đến rồi, hiện nay tất cả mọi người điều biết họ đã định hôn, chẳng lẽ y còn có thể đuổi vị này ra ngoài sao.
Huống chi, nếu làm ầm chuyện này lên thì người chịu tổn thất là y.
Vì thế y bình tĩnh ngồi đối diện Bách Lý Tiêu Minh.
Bách Lý Tiêu Minh nhìn y một cái, "Bổn vương tới để nói với em một tiếng, sau này em sẽ phải đi yến hội nữa, biết nhiều thì chẳng bao giờ thiếu đâu."
Mộ Du gật gật đầu, y đã sớm có chuẩn bị rồi.
Đầu ngón tay Bách Lý Tiêu Minh giật giật, hắn mất tự nhiên ho khan một tiếng, nói: "Nếu em không muốn đi thì trực tiếp từ chối là được."
Thấy Mộ Du nhíu mày, Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-tieu-phu-lang-cua-vuong-gia/3317833/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.