Mộ Chính và Mộ Triệt một người một câu, không khí sinh động đến mức quên luôn sự tồn tại của Mộ Du.
Mộ Du nhàn nhã tránh ở một bên, cùng đối diện với Mộ đường nổi giận đùng đùng.
Mộ Triệt là con thứ hai của Mộ Dương Thái, cùng một mẹ với Mộ Chính nhưng tính cách khác nhau như trời với đất.
Chỉ là Mộ Du cũng chưa có quan hệ gì với bọn họ.
"Ây da, có người nào đó đang thật là mất mặt ha." Mộ Đường âm dương quái khí.
Mộ Đồng phụ họa: "Nếu không phải có phụ thân giải vây, chỉ sợ rằng mặt mũi Mộ gia đã bị ném đi mất rồi."
Mộ Du không thèm trả lời, Nhạc Nguyệt liền cười nói: "Chủ tử, người muốn ăn điểm tâm sao? Ai nha, khối điểm tâm này thật là đen, vẫn là đừng ăn, miễn cho bị ghê tởm."
Bên cạnh hai người lòng dạ hiểm độc này thì đừng nhìn, quá ghê tởm.
Mộ Du cười rộ lên, không nghĩ tới người mà Bách Lý Tiêu Minh đưa chính là một diệu nhân!
Mộ Đồng là người phản ứng lại trước, hắn chỉ vào Nhạc Nguyệt nói: "Ngươi làm càn!"
"Tam ca nhỏ giọng lại đi, đừng quên, yến hội hôm nay được tổ chức là vì ai." Mộ Du lười biếng nhắc nhở.
Mộ Đường trừng Mộ Du một cái, "Ngươi đừng quá đắc ý, chờ yến hội xong rồi, ta xem ngươi còn kiêu ngạo như thế nào!"
Mộ Du hướng hắn cười, "Có bản lĩnh thì đừng chờ đến hết yến hội nha!"
Mộ Đường: "Ngươi!"
Mộ Đồng vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-tieu-phu-lang-cua-vuong-gia/2763267/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.