Tân đại nhân nghe vậy thì hơi sửng sốt, cho đến khi Lục Mạc Ninh chỉ ra thì ông mới phát hiện thứ ông thấy hợp tình hợp lý lúc trước vậy mà lại có nhiều điểm bất thường như vậy.
Đúng thế, chỉ một điểm cuối cùng đã không hợp lý rồi. Cho dù một nhũ nương có tìm tình nhân thì hoặc là đồ tể hoặc là đánh xe, bọn họ biết dùng thứ như ngọc quan ư?
Chỉ là sao phải chặn đường ông? Chẳng lẽ là...
Nghĩ tới việc những người này nói bán đứng tam thiếu phu nhân, chẳng lẽ tam thiếu phu nhân này có dính dáng gì tới Tiết thế tử? Nếu không sao đối phương có thể có được ngọc quan của Tiết thế tử? Nếu như ông không phát hiện những lời nói dối này mà điều tra dựa theo suy nghĩ lúc trước, thật sự tra ra mấy chuyện gì đó, vậy chẳng phải ông... sẽ xử án sai sao?
Tân đại nhân hít vào một hơi, càng nghĩ càng tức giận, nhất là khi ông nghĩ tới việc suýt chút nữa mình đã bị hai người này lừa thì trực tiếp vung tay lên: “Người đâu! Nhốt hết hai tên điêu dân dám cả gan khai man tình tiết vụ án này vào đại lao cho bổn quan! Thẩm vấn nghiêm ngặt! Nhất định phải điều tra ra rốt cuộc ai là kẻ giật dây!”
Lục Mạc Ninh nhìn hai người Hỗ thị bị trói lại, môi mỏng mím nhẹ. Bây giờ hắn đã giúp Tân đại nhân phá bố cục đầu tiên, vậy tất nhiên kẻ giật dây kia không thể nào thi triển bố cục tiếp theo.
Có thể lôi thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478294/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.