Lục Mạc Ninh đứng trước vò rượu hồi lâu, không nghe thấy bên trong có động tĩnh gì nữa, cuối cùng trên gương mặt lạnh nhạt của hắn cũng xuất hiện một chút cảm xúc. Hắn nhấc chân tiến lên một bước lại gần cái bàn, thăm dò nhìn vào bên trong, phát hiện rượu bên trong thật sự đã rút hơn phân nửa.
Lục Mạc Ninh: “...”
Chẳng những như thế, mực nước còn có xu thế tiếp tục lặng lẽ giật xuống.
Lục Mạc Ninh sợ y thật sự biến thành một con rắn say nên thăm dò ôm lấy vò rượu, kết quả mới đυ.ng vào thì hắn đã cảm thấy trước mắt lóe sáng, ngay sau đó hắn cảm thấy mắt bị chói tới không mở ra được. Đợi đến khi ánh sáng này tan đi, lúc Lục Mạc Ninh nhìn lại thì phát hiện trong vò rượu trước mắt đã cạn sạch, đồng thời Hắc Xà cũng mất tăm mất tích.
Lục Mạc Ninh cúi đầu nhìn cổ tay, chỗ đó trống rỗng, chuỗi hạt gỗ đàn vốn quấn quanh trên đó cũng không còn.
Lúc hắn đang hoài nghi Hắc Xà đã bỏ đi hay gặp chuyện không may thì đột nhiên trên đầu truyền tới một giọng nói quen thuộc của nam tử: “Xì!”
Tiếng cười khẽ từ trong cổ họng truyền tới, mang theo chế giễu mà không phải chế giễu, nghe giống tự giễu hơn.
Lục Mạc Ninh đưa mắt nhìn theo nơi giọng nói phát ra liền thấy một nam tử mặc áo đen ngồi trên xà nhà, một tay lười biếng chống trán, tóc đen như mực rủ xuống, gương mặt lạnh lùng pha lẫn tàn bạo, mày kiếm mắt sáng, môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478293/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.