“Ngươi nói hươu nói vượn!” Lương thị thay đổi sắc mặt, gào thét với Lục lão tam.
“Yên lặng! Lương thị, bổn quan chưa cho ngươi mở miệng thì đừng vội nhiều lời, nếu không sẽ có đường pháp (giống như gia pháp) hầu hạ!” Tân đại nhân vỗ kinh đường mộc, toàn bộ công đường lập tức yên tĩnh lại: “Lục lão tam, ngươi nói tiếp đi.”
Lục lão tam hít sâu một hơi, ông ta đã mở miệng thì cũng biết là không trở về được nữa. Sức khỏe của ông ta không tốt, già trẻ cả nhà đều phải dựa vào Từ ma ma, nếu bà ta chết thì chỉ e cả nhà bọn họ cũng không sống nổi nữa. Huống chi Đại Chung còn có nhược điểm nằm trong tay Tấn tướng gia, tướng gia đã hứa sẽ trả lại khế ước bán thân, vì vậy ông ta hạ quyết tâm, dập đầu một cái: “Đại nhân, những lời tiểu nhân nói đều là thật, tiểu nhân có chứng cứ!”
Tân đại nhân hỏi: “Chứng cứ gì?”
Lục lão tam lấy từ trong ngực ra một món đồ được bọc trong một chiếc khăn màu xám rồi dâng lên bằng hai tay: “Đây là chứng cứ mà tiểu nhân nói.”
Lương thị nhìn thấy thứ kia thì mặt mày trắng bệch, dáng người liễu yếu đào tơ lảo đảo muốn ngã. Bà ta há miệng định lên tiếng thì nhìn thấy nha dịch nghiêm nghị đứng xung quanh, vì vậy chỉ đành siết tay cắn chặt răng, cố gắng nhịn xuống.
Sư gia lấy khăn tay tới đặt lên bàn, Tân đại nhân mở ra, nhìn thấy bên trong là một đôi vòng ngọc.
Đôi vòng ngọc này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478260/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.