“Lục Thời Trung, Lục Lương thị, các ngươi có biết người trước mặt này không?” Tân đại nhân nhíu mày, lại càng không thích Lục Lương thị tự nhiên lặng lẽ khóc sướt mướt.
“Bẩm đại lão gia, người này... là đại nhi tử của thảo dân.” Lục Thời Trung đáp, ông ta ngẩng đầu nhìn Lục Mạc Ninh, vừa khéo đối diện với ánh mắt lạnh nhạt của hắn. Ánh mắt Lục Mạc Ninh nhìn ông ta giống như nhìn một người xa lạ, chẳng hiểu sao trong lòng Lục Thời Trung cảm thấy hơi khó chịu.
Sớm biết vậy thì ông ta đã không nghe lời của phu nhân rồi. Cho dù đại nhi tử không thân thiết với ông ta nhưng chung quy ông ta vẫn là cha nó, nó thật sự có thể gϊếŧ cha được hay sao?
“Lục Thời Trung, ngươi còn dám nói dối nữa hả?! Tự nguyện cái gì, nếu là tự nguyện thì sao lại phải bỏ thuốc hắn đến hôn mê? Nếu hắn tự nguyện thì sao phải tự làm hại bản thân, trốn khỏi mối hôn sự này?” Tân đại nhân trời sinh có hảo cảm với người đọc sách, huống chi đây còn là trạng nguyên tân khoa do hoàng thượng khâm điểm, nếu xử lý việc này không khéo chỉ e sẽ khiến hoàng thượng không thích ông, một khi khiến hoàng thượng không thích thì con đường làm quan của ông cũng đi tới điểm cuối.
“Chuyện này... thảo dân thật sự không biết, phu nhân nói với thảo dân là đại lang tự nguyện, nó và nhị công tử Tấn gia tình đầu ý hợp, tự nguyện gả cho nhị công tử kia, kêu thảo dân tác thành cho bọn nó. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478256/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.