“Lương thị này thật sự độc ác như vậy sao? Chẳng phải nghe nói năm đó lúc mẹ ruột của vị đại công tử này gả cho Lục lão gia đã mang theo cả một trăm gánh đồ cưới hả, cho dù vị đại công tử này không làm gì cũng đủ vinh hoa phú quý cả đời, sao cả tiền đến thư viện học cũng không có?
“Bị cắt xén rồi, nghe bảo lúc trước vị đại công tử này ở thư viện còn phải chép sách giúp tiên sinh để kiếm chút tiền giấy bút.”
“...”
Tiếng mọi người mồm năm miệng mười truyền vào tai Lục Thời Trung, cái mặt mo của ông ta vô cùng xấu hổ, ông ta trừng Lương thị bên cạnh một cách hung hãn. Ông ta đã bảo bà ta đừng quá hà khắc với lão đại từ lâu, bà ta thì giỏi rồi, xem lời nói của ông ta như gió thoảng qua tai!
Giờ thì hay rồi, chẳng những không chiếm được một chút lợi lộc gì mà còn bị vạch trần!
Mặt mũi thật sự mất hết rồi.
Lúc trước ông ta đã bảo việc này không ổn, nhưng Lương thị này cứ ghé vào tai ông ta thổi gió bên gối, nói lão đại chẳng hề thân thiết với bọn họ, nếu thật sự để cho hắn bay cao thì sau này sẽ trả thù bọn họ, gia nghiệp to lớn của Lục gia có thể sẽ sụp đổ. Nhưng Thế Minh lại được nuôi dưỡng bên cạnh từ nhỏ, vừa khéo có thể bắt lấy công danh này. Ông ta không biết lúc đó mình bị quỷ thần xui khiến thế nào mà lại đồng ý chuyện như vậy.
Kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-quyen-than/3478255/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.