Bây giờ là năm 2009, tôi nhớ giá Bitcoin lần đầu phát hành hình như còn chưa đến 1 cent Mỹ, thật ra chỉ cần tôi tích trữ đủ 10.000 Bitcoin là đủ để tôi sống sung sướng cả đời, vượt mặt bố tôi một cách nhẹ nhàng.
Nhưng mà, nghĩ đến kiếp trước, mẹ tôi vì thành tích thi đại học của tôi không bằng Tưởng Nhiễm Nhiễm mà bị mẹ kế tôi lấn át, tôi thấy mình phải học hành cho tử tế trước đã.
Trước mắt, rõ ràng không có chuyện gì khiến mẹ tôi vui hơn, khiến bố tôi và mẹ kế tôi tức giận hơn việc thi đỗ thủ khoa, vào Thanh Hoa.
Kiếp này tôi phải thay đổi chiến lược, phải nâng cao toàn diện cuộc sống của tôi và mẹ, để âm thầm chọc tức bố tôi và mẹ kế tôi đến chết.
Đối với hai kẻ đó, còn gì khiến chúng tức giận hơn việc hai mẹ con chúng tôi sống tốt chứ?
Hihi.
Vì vậy, tôi nhất định phải học hành cho giỏi.
Trong bóng tối, tôi bật đèn giở sách giáo khoa ra, phát hiện toán và tiếng Anh đối với tôi lúc này đã không còn là vấn đề nữa.
Dù sao thì nền tảng toán cao cấp và tiếng Anh của kiếp trước vẫn còn đó.
Ngữ văn cũng tạm ổn, không ngoài việc quên một số bài thơ cổ và hiểu biết về một số dạng bài, chỉ cần cố gắng thì nâng điểm lên không thành vấn đề.
Nhưng vật lý, sinh học, hóa học, tôi nhìn sách giáo khoa như nhìn sách trời -
Tôi hoàn toàn không hiểu gì cả.
Làm thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-bao-boi-cua-me/3652876/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.