Kiếp trước, vì bố tôi và gia đình mẹ kế, tôi đã mất đi người thân duy nhất của mình, hơn nữa vì trả thù bố và mẹ kế, tôi đã dốc hết tất cả, nhưng không có được chút hạnh phúc và niềm vui nào.
Kiếp này, trước hết không nói đến chuyện khác, tôi nhất định phải giữ mẹ lại.
Tôi sẽ không bao giờ để mẹ phải đau lòng vì tôi nữa, tôi muốn mẹ trở thành người mẹ hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Tôi khoác tay mẹ, gắp thêm một miếng thịt cho mẹ, nói với mẹ: "Mẹ, mẹ còn có con, con nhất định sẽ làm mẹ hạnh phúc."
Mẹ nhìn tôi với ánh mắt an ủi, khóe mắt nheo lại: "Mẹ là người lớn rồi, hạnh phúc của mẹ sao có thể dựa vào con được."
Nói đến đây, mẹ thở dài: "Chỉ cần con đừng bị ảnh hưởng bởi chuyện ly hôn của mẹ và bố con, học hành cho tốt, mẹ đã mãn nguyện rồi."
Tôi nháy mắt với mẹ, liên tục đảm bảo: "Vậy mẹ cứ yên tâm, con gái mẹ hiểu chuyện lắm."
Tôi phân tích từng điểm một cho mẹ nghe: "Bố phản bội mẹ, là bất nhân bất nghĩa, chọn người phụ nữ như Vương Thục Quyên, là có mắt như mù.
"Một kẻ bất nhân bất nghĩa, có mắt như mù, não tình yêu, lại là đại tra nam như ông ta, chắc chắn cũng chẳng có phúc phận gì, biết đâu đấy lại tiêu đời.
"Chúng ta sớm rời xa ông ta, đây là ông trời đang cứu chúng ta đấy, con còn mừng không kịp nữa là, chỉ có kẻ ngốc mới bị ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-bao-boi-cua-me/3652875/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.