Trong khoảnh khắc đó, mọi âm thanh của thế giới dường như đều tan biến, Bạc Tấn Nhiên chỉ còn nghe thấy tiếng tim đập của chính mình, chấn động đến mức màng nhĩ đau nhói.
Anh nhìn Lục Điềm, cô hơi nghiêng đầu, ánh mắt lưu chuyển mang theo tia giảo hoạt, độ cong nơi khóe môi dường như không đè xuống được, cứ thế tùy ý nhếch lên.
Dáng vẻ nhỏ nhắn đó, vậy mà lại để lộ ra vài phần đắc ý.
Bạc Tấn Nhiên thích dáng vẻ đắc ý này của Lục Điềm, cũng không nỡ để cô thất vọng.
Chẳng phải chỉ là gật đầu một cái thôi sao, cũng đâu có khó khăn đến thế.
Anh tự nhủ với lòng mình như vậy, nhưng lại căng thẳng không chịu được, lòng bàn tay nắm chặt rịn ra lớp mồ hôi mỏng, tiếng yết hầu chuyển động lại càng rõ ràng hơn bao giờ hết.
Mất vài giây, anh hé miệng, âm thanh còn chưa kịp phát ra, không biết có phải Lục Điềm nhìn thấy bộ dạng tốn sức đó của anh mà thấy phiền hay không, cô đảo mắt một cái: "Bỏ đi."
Cô hừ một tiếng đầy kiêu ngạo: "Dù sao tôi cũng chẳng để ý lắm đâu."
Nói xong cũng chẳng thèm quan tâm đến anh nữa, đi thẳng về phía phòng.
Hiện tại cô tò mò về hai người trong phòng kia hơn, lòng hiếu kỳ thậm chí còn lớn hơn cả chuyện Bạc Tấn Nhiên có thích cô hay không.
Miệng Bạc Tấn Nhiên vừa mở ra còn chưa kịp khép lại, anh khựng lại một chút, đưa tay che mắt, vừa bất lực vừa phiền não.
Sao cô ấy lúc nào cũng vội vàng như thế chứ? Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/4896928/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.