Khi Hà Uyển Ngâm ra khỏi bệnh viện, trên tay đã có thêm một miếng băng y tế.
Cận Thận Chi bên cạnh vẫn không ngừng dặn dò: "Bác sĩ nói rồi đấy, gần đây em không được bê vác nặng, ăn uống cũng nên thanh đạm, đừng..."
"Cận doanh trưởng." Hà Uyển Ngâm bất đắc dĩ dừng bước. "Tay tôi không sao rồi, ít nhất vẫn có thể tự chăm sóc bản thân."
Cận Thận Chi sửng sốt, mím môi, ánh mắt hiện lên vẻ tủi thân hiếm thấy.
"Không còn việc gì nữa, tôi về đây."
Hà Uyển Ngâm bình tĩnh nhìn đi chỗ khác, nói xong liền lướt qua anh, bước thẳng.
Cô bước nhanh về phía trước, tiếng bước chân phía sau vẫn bám theo, giữ một khoảng cách không xa không gần.
Hà Uyển Ngâm dừng lại, anh cũng dừng lại, Hà Uyển Ngâm đi tiếp, anh cũng đi theo.
Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ đi theo, như rất nhiều lần trước đây, âm thầm đưa Hà Uyển Ngâm về nhà.
Hà Uyển Ngâm siết chặt tay, cố gắng kìm nén cảm xúc, bước nhanh hơn.
Mãi đến khi về đến cửa nhà, Hà Uyển Ngâm mới dừng lại, cuối cùng cũng lên tiếng: "Anh còn định đi theo đến bao giờ?"
Cận Thận Chi đứng cách đó không xa, nhìn Hà Uyển Ngâm, ánh mắt d.a.o động, rồi lại hơi né tránh.
"Anh chỉ đứng ngoài cửa, sẽ không vào trong."
Anh bước đến trước mặt Hà Uyển Ngâm, nhìn ổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kiep-nay-em-tu-bo/3740073/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.