Hà Uyển Ngâm ngỡ ngàng quay đầu nhìn Cận Thận Chi, nhất thời quên cả cơn đau ở tay phải.
"Sao anh..."
Cận Thận Chi một tay ôm chặt đứa bé, vừa vỗ về vừa nói: "Không sao rồi, nín đi con."
Rồi anh quay sang Hà Uyển Ngâm, giọng dịu xuống, mang theo chút áy náy: "Anh không yên tâm về em... nên đã đi theo."
"Vừa rồi quá nguy hiểm, anh không kịp nghĩ nhiều, chỉ biết xông vào."
Cận Thận Chi, người luôn nổi tiếng là lạnh lùng, nghiêm khắc ở quân khu, lúc này trước mặt Hà Uyển Ngâm lại như một đứa trẻ biết lỗi.
Hà Uyển Ngâm nhìn ra cửa, mới phát hiện cửa phòng đã bị ai đó đạp tung.
Cô thu hồi tầm mắt, toàn thân thả lỏng, cơn đau nhức ở cánh tay ập đến.
Cô nhíu mày, khẽ hít hà một tiếng, Cận Thận Chi lập tức đặt đứa bé xuống, tiến lên một bước xem xét vết thương của cô.
"Hình như bị trật khớp rồi, em chịu khó nhé." Cận Thận Chi cau mày, nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay cô, nhìn Hà Uyển Ngâm.
Thấy cô không phản đối, anh mới yên tâm phần nào, sờ sờ khớp xương từ vai đến cánh tay cô, xác định vị trí trật khớp rồi nhẹ nhàng nắn lại.
Hà Uyển Ngâm cắn môi, mồ hôi lạnh túa ra, nhưng cơn đau ở cánh tay cũng giảm đi nhiều.
Cô cúi đầu, nói lời cảm ơn.
Cận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kiep-nay-em-tu-bo/3740072/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.