Hoàng đế ôm lấy Cao Thiên Lãng lúc này đã ngất đi, thanh âm nghẹn uất phát ra từ cuống họng mang theo hung bạo hiếm thấy: "Xuân Vãn cho truyền ngự y! Truyền ngự y!"
Thục phi phía bên này vội vội vàng vàng chạy tới bên cạnh, nhìn bạch y của hài tử đã nhuộm thành hồng y loang lổ, mùi máu nồng nặc cơ hồ dọa nàng xỉu ngay tại chỗ, tỳ nữ nhanh chóng tiến lên đỡ lấy thân ảnh mảnh mai của chủ tử, cất thanh gọi: "Thục phi nương nương!"
Đám vũ nương sau khi bị thị vệ cố trụ, không nói một lời đều lần lượt cắn lưỡi tự sát, từng người ngã xuống ngay trên vũ đài, hai mắt trợn to như thể không cam tâm, nhìn một màn này, vài nữ tử nhà quan và quận chúa không kìm được mà hét to. Nữ nhân váy đỏ mưu sát không thành còn bị Tư Đồ tướng quân bắt giữ, đôi mắt hồ ly xinh đẹp thẳng tắp nhìn về phía quân vương, trong đó là hận ý không thể xem thường.
Một lát sau, Xuân Vãn đã mang theo bốn lão ngự y tức tốc chạy đến, Cao Thiên Lãng được đưa vào tẩm cung gần đó, Hoàng đế đứng ngồi không yên, hướng bọn họ buông lời cảnh cáo: "Lãng Nhi có chuyện gì, mạng chó các ngươi cũng không cần giữ lại!"
"Hạ thần tuân mệnh!" Bốn ngự y đồng thanh đáp, một chút cũng không dám chậm trễ, chỉ sợ đầu sẽ lìa khỏi cổ.
Chẳng phải trong triều đồn đãi nói Cao hoàng cực ghét bỏ đứa con này sao? Tùy Tâm nghi hoặc, nói là giả vờ cũng không thể đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-muon-lam-nguoi-tot/2671841/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.