Phủ nhị hoàng tử một trận náo loạn.
"Vô dụng!" Cao Thiên Triệt cao giọng, khẽ quát.
Trương Di và Triệu Tinh quỳ ở một bên, cúi gầm mặt, bọn họ đã lật tung cả phủ đệ cũng không tìm thấy bóng dáng Hạ Tư Vũ.
Mặc dù chuyện hạ độc Tư Đồ Vân Sơ đã tìm ra hung thủ đứng sau, nhưng suy cho cùng vẫn là người trong lòng điện hạ, dù thế nào, điện hạ cũng sẽ bảo vệ cho hắn.
"Có khi nào Hạ công tử bỏ trốn?" Triệu Tinh khẽ lên tiếng, lại nhìn tới sắc mắt như muốn mạng người của Cao Thiên Triệt, không dám tiếp tục nhiều lời.
Bỏ trốn… Làm sao có thể! Cao Thiên Triệt dám tin rằng Hạ Tư Vũ sẽ không vì vậy mà bỏ đi, lại nói một người không có võ công làm cách nào vượt qua tường cao cùng lính gác trong phủ.
Trừ phi… Cao Thiên Triệt ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Tây Uyển.
*****
Tây Uyển.
"Cót két" cửa phòng mở ra.
Nghe thấy âm thanh, Tư Đồ Vân Sơ tưởng là Đường Văn, hắn uể oải nằm dài trên giường, một lúc lâu mới từ từ mở mắt, lên tiếng gọi: "Văn, về rồi sao?"
"Là nô tỳ ạ!" Người đến không phải Đường Văn mà là Mộng Dao.
"Oáp" vươn vai đánh một cái ngáp dài, Tư Đồ Vân Sơ biếng nhác xuống giường, tùy tiện khoác thêm ngoại bào đơn sơ, từng bước đi đến bàn trà trong phòng, trên bàn Mộng Dao đã chuẩn bị sẵn nước rửa mặt cùng thức ăn.
Tư Đồ Vân Sơ dùng nước qua loa rửa sạch mặt, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-muon-lam-nguoi-tot/2671791/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.