Thân mẫu Tư Đồ Tuyết Nhã là tài nữ nhà quan lại. Từ nhỏ đã am hiểu cầm kỳ thi họa, đến khi trưởng thành lại là quốc sắc thiên hương - đệ nhất mỹ nhân Nam Kinh.
Lúc đấy người trên phố còn lưu truyền câu nói "Lệ Kim Liên - thứ nữ nhà Lệ đại nhân chính là tiên nữ hạ phàm". Nàng chẳng những xinh đẹp, thông minh, lại còn là một nữ nhân hiền lương, thục đức, người tình trong mộng của biết bao nam nhân tại kinh thành.
Nhưng… Hồng nhan thì bạc phận.
Mười lăm tuổi, ngày trăng sáng vành vạnh trên đầu, trong căn phòng u tối đó, thiếu nữ đã bị người làm nhục. Bốn tên súc sinh thay nhau chà đạp lên tấm thân trong trắng của nàng, âm thanh nghẹn uất từ cuống họng không tài nào phát ra bên ngoài.
Một vệt máu đỏ rơi xuống, mùa xuân cũng không còn nữa.
Đến khi Lệ đại nhân tới nơi, con gái ông chỉ còn là cái xác vô hồn. Ông sợ thanh danh gia đình bị hủy hoại, liền đem mọi chuyện giấu nhẹm đi, chỉ thông cáo xử chết bốn nô tài trong phủ tội trộm vàng.
Cứ ngỡ mọi chuyện sẽ kết thúc, nào ngờ Lệ Kim Liên sau đêm đó liền mang thai. Vốn Lệ đại nhân không muốn nàng giữ đứa trẻ này, có lẽ xuất phát từ tình mẫu tử, Lệ Kim Liên kiên quyết sinh nó ra, lấy tên Lệ Mộng Dao. Mộng trong mơ tưởng, Dao trong đao cắt, mỗi lần nhắm mắt lại đau đớn, nó như nhắc nàng về nỗi đau đêm đó, một nỗi đau cả đời cũng không tài nào quên đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-khong-muon-lam-nguoi-tot/2671790/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.