Rạng sáng ba giờ hơn Cận Văn Lễ nghe thấy bên ngoài có tiếng động thì lập tức bò dậy, ra khỏi phòng thì thấy bố mẹ mình đang dọn nhà.
“Bố mẹ, thêm một tiếng nữa dọn dẹp cũng kịp mà.”
“Nếu không thì cũng không ngủ được, chỉ bằng dậy sớm chút dọn dẹp xong cũng yên tâm, nếu con cũng không ngủ được thì mau dọn phòng mình sạch sẽ, lát nữa ăn chút đồ rồi thay quần áo mới vào.” Đồng Tú Vân cười ha ha quét dọn, con trai nhỏ nhất cũng kết hôn rồi, chuyện lớn cũng coi như đã xong xuôi.
Cận Văn Lễ mỉm cười trả lời: “Biết rồi ạ.”
Vào phòng soi gương, mặc dù cả đêm mình cũng không ngủ ngon, nhưng không hề nhìn ra được, trái lại còn tỏ ra rất đầy sức sống, thế là tay chân nhanh nhẹn xếp chăn xong, Cận Văn Lễ bắt đầu quét dọn lau bụi, sau khi ăn cơm thì thay âu phục vào.
Lúc chưa đến sáu giờ, một đám anh em của Cận Văn Lễ còn có đồng nghiệp đã đến đông đúc, cũng không để người nhà họ Cận tiếp đón đã ấn Cận Văn Lễ lên ghế ai nấy bắt đầu bận bịu, có người thì bắt đầu dán chữ hỷ từ đầu hẻm, có người lấy giấy đỏ che nắp giếng, có người thì chuẩn bị dây pháo, cuối cùng khiến người nhà họ Cận rãnh rỗi đến mức không có việc làm.
Diệp Thủy Thanh mặc cho chị dâu cả trang điểm cho mình, biểu cảm có chút căng thẳng và cứng nhắc, theo lý thì mình không nên như vậy, tốt xấu gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-kho-tan-cam-lai/3229576/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.