Mạc Duẫn Lâm chở cậu đến một nhà hàng khá xa hoa gần đó, tuy thức ăn khá ngon nhưng bởi vì có cảnh đẹp nên hầu như giá của mỗi món ăn lại đắt ngang bằng một chai rượu vang được ủ lâu năm nên đại đa số khách tới đều là khách quen hoặc có gia cảnh tốt, càng không phải ai cũng đủ tiền chi trả món ăn cho dù nó hợp khẩu vị tới cỡ nào.
Tịnh Ân biết vì sao, nhưng cậu lười hỏi, cũng không muốn đi hỏi.
Hai người vào trong, bởi vì trước đó có Mạc Duẫn Lâm dẫn đường nên thái độ của nhân viên tiếp đón tốt đến không tưởng, ngay cả quản lý nhà hàng cũng ra nghênh đón. Bọn họ đến chỉ vì một bữa ăn nên không cần làm ầm ĩ lên như vậy, cuối cùng phục vụ dẫn hai người đến một góc khuất nhất nhưng cũng có phong cảnh thoáng nhất.
Bên ngoài cửa sổ là tuyết rơi lả tả, gió đông thổi về, hàng cây bên đường có chút tiêu điều xơ xác, cả đất trời như bị tô màu xám xịt, u ám lại thâm trầm.
Khung cảnh như vậy khiến tâm tình bị trùng xuống một các không lý do, Tịnh Ân cầm lên tách trà gừng còn toả khói nhấp một ngụm, luồng hơi ấm trôi theo cuống họng phong toả cái lạnh ra khỏi cơ thể khiến cậu thoả mãn thở ra mộ thơi. Mạc Duẫn Lâm chăm chú nhìn theo từng động tác của cậu, ngay cả động tác nuốt xuống của cậu cũng không muốn bỏ lỡ. Anh xuyên qua làn khói mỏng manh nhìn hầu kết nho nhỏ lại vô cùng đáng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hoan-kiep-sua-doi-sai-lam/3440888/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.