"Sạt !" một loạt thanh âm của dụng cụ rơi xuống đất vang lên.
"Tên đó. . . tên đó dám đe dọa ta. . . !" Tịnh Hiểu Khanh phẫn nộ quét hết văn kiện lẫn máy tính xuống đất, bao nhiêu linh kiện giấy tờ đều rơi hết xuống đất, tán loạn.
Du Cẩn âm thầm đứng bên cạnh, không nhúc nhích, chỉ hơi mím môi nhìn ông chủ của mình giống như một con dã thú bị tiêm thuốc, lồng lộn trong cơn tức giận của mình. Cuối cùng, đặt một xấp văn kiện thật dày lên trên bàn trước mặt ông ta.
" Đây là thông tin gần đây của Thiên Quân tập đoàn, tôi đã cho người theo dõi các động tĩnh gần đây."
Câu nói của Du Cẩn như đổ thêm dầu vào cơn thịnh nộ của ông ta, khuôn mặt trong chốc lát như nhớ tới nỗi nhục nào đó, nhăn tít lại, đôi mắt lóe lên từng tia oán độc. " Ha ha. . . được lắm, Tổng tài của Thiên Quân tập đoàn, được lắm, Mạc Duẫn Lâm, hay cho một câu : Phải tự biết mình, nếu không, sống không bằng chết."
Mạc tổng thì giỏi lắm sao ? Một tên ranh con mới ra đời chưa trải qua nhiều chuyện, tưởng mình ngậm cái thìa vàng sinh ra, bước lên tới vị trí Tổng tài của ngày hôm nay là giỏi rồi sao ?
Chim non chưa mọc đủ lông đủ cánh thì đừng có rời tổ, kẻo chết lúc nào còn chưa biết đâu !
Để ta cho cậu biết, cái gì mới gọi là trời cao đất rộng cũng không có chỗ chung thân, cái gì gọi là phải tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hoan-kiep-sua-doi-sai-lam/3440886/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.