Beta: Vũ-----------
Tịnh Ân sau khi được Phạn Thần đưa về đến trạch gia (*),bỏ qua ánh mắt nghi hoặc của quản gia, cậu lên phòng nghỉ ngơi.
Nằm trên giường, tay chân dang hình chữ đại ( 大 ),cậu nhắm mắt suy ngẫm.
Hôm nay quả thực có điểm khác với kiếp trước, không có sự xuất hiện của Mạc Duẫn Lâm. Hơn nữa biểu hiện của anh ta khiến cậu phải kinh ngạc, xíu chút nữa đã không kiềm được mà đứng dậy lấy tay chỉ thẳng mặt anh ta, nói thật to, anh là kẻ bội bạc, là một kẻ vô tình vô nghĩa!
Ánh tịch dương của ráng chiều còn xót lại cuối chân trời, vài vệt nắng li ti xuyên qua tấm màng cửa sổ mỏng manh làm bằng tơ lụa in những hoạ tiết nhỏ bé, chiếu lên mặt cậu nổi lên vài điểm bóng hình nhợt nhạt, tô điểm cho làn da bạch ngọc non mịn của thiếu niên, hào quang bao quanh mái tóc đen mềm mại áp sát gò má hoàn mỹ cho đến phủ hầu như thân trên của Tịnh Ân, chiếc áo sơ mi trắng tinh khiết nổi bật, cậu nằm yên hưởng thụ sự bình yên vốn đã từ lâu này, chuyện vừa rồi gặp Mạc Duẫn Lâm đều bị quăng sau đầu. Một lúc sau, Tịnh Ân cào cào mái tóc ngồi dậy, bước tới bên bàn bật máy tính. Bàn tay thon dài lạch cạch gõ vài kí tự trên màn hình 'Công ty Kỷ Ức'.
Kỉ Ức - một cái tên rất quen thuộc, vừa là nơi mà cậu từng dành bao tâm huyết giúp cho người đó, nhưng những kỉ niệm vui vẻ đó chỉ cần chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hoan-kiep-sua-doi-sai-lam/3440867/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.