Beta: Vũ+Mèo+Ari
----------------------------
"A Duẫn , xin anh, nhìn em ,một lần thôi cũng được. . . Duẫn!" Đây là người từng cưng chiều cậu, từng dịu dàng yêu thương cậu sao? Tại sao ánh mắt ấy lại làm cậu lạnh lòng đến như vậy? Cậu có thể thấy rõ bóng dáng mình chìm sâu trong đó, bị cuốn vào sự tuyệt tình căm hận chôn vùi dưới đáy mắt đen thẳm kia.
Bầu trời âm u, mưa bắt đầu có dấu hiệu lớn dần, Tịnh Ân cứ đứng như vậy, mặc kệ cho cơn mưa theo phong ba bão táp đau như dao cắt qua mặt, nhưng cũng không bằng một vạn phần trong lòng cậu bây giờ. Nhìn bóng hình mà cậu tâm tâm niệm niệm suốt bao năm qua đang cận kề cùng người khác, cậu run rẩy. Người đang ôm cô gái kia có phải đã từng là người ôn nhu mỉm cười với cậu không? Vì sao lại ôm hôn một người khác, còn rất vui vẻ như vậy?
Tại sao?. . .
Tại sao?. . .Cậu thật sự không hiểu? Thật sự không hiểu. . .
Trong làn mưa nhạt nhoà, cậu thấy anh quay đầu lại, mỉm cười, nhưng nụ cười đó khiến cậu cảm thấy như thân thở chìm vào băng giá, Tịnh Ân thấy được, vòng tay anh vẫn ôm người kia, dòng nước mưa chảy dọc theo khuôn mặt hoàn hảo của anh làm tăng thêm sự lạnh lẽo cùng hoàn mỹ đó, từ khẩu hình, cậu đọc được, " Tôi chưa bao giờ yêu cậu, mãi mãi . . . cũng không."
Đau, đau quá, tim đau như bị hàng vạn tiễn xuyên tâm, toàn bộ cơ thể cậu đứng dưới mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hoan-kiep-sua-doi-sai-lam/3440862/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.