Bây giờ chính là lúc sự tự tin của Trình Cẩm Chi bạo phát, nàng chống mặt, ngón tay móc một cái, móc lấy cổ áo của Dung Tự. Nàng móc Dung Tự lại gần hơn. Ngón trỏ nhẹ nhàng nâng lên, bụng ngón tay vuốt ve cằm Dung Tự: "Dung Tự, em có biến thái không?"
"Cái gì?" Dung Tự ôm lưng Trình Cẩm Chi, nghiêng đầu qua máy tính xách tay. Thấy thư mục hiển thị trên màn hình, lúc này tai Dung Tự mới đỏ lên.
"Bắt đầu từ khi nào?" Trình Cẩm Chi nhướng mắt lên, tiện thể ngồi lên đùi Dung Tự.
"Tiện tay."
"Tiện tay?" Trình Cẩm Chi nói: "Trong đó có một số ảnh, chị cũng chưa bao giờ thấy."
Trình Cẩm Chi cũng không biết mình có nhiều tin đồn, nhiều bài phỏng vấn độc quyền như vậy. Không ngờ nàng đã làm rất nhiều điều trong những năm qua.
"Khoảng hai năm qua." Đối diện với Trình Cẩm Chi, Dung Tự xấu hổ khi phải nói ra thời gian chính xác. Cô đã bắt đầu chú ý đến Trình Cẩm Chi từ rất lâu, rất lâu. Có lẽ từ khi họ còn chưa quen nhau, khi Trình Cẩm Chi có nhiều thay đổi về tính cách. Hoặc là, sớm hơn. Từ khi nàng đi về phía cô ở phim trường. Bây giờ suy nghĩ về thời gian là điều vô nghĩa. Có một ngày đẹp trời, nhìn lại sau nhiều năm, luôn thấy càng nhớ thì càng thú vị, tất nhiên cũng sẽ mang đến nhiều sắc thái cảm xúc.
"Chị, chị đang xem gì vậy?" Ngày xưa Dung Trạm hỏi cô.
Cô mới phát hiện mình đánh hai khoảng cách trong một thư mục, khi đó cô và Trình Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362795/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.