Nghe tên Dung Trạm, Dung Tự cũng mở mắt ra. Đợi Trình Cẩm Chi cúp điện thoại, Dung Tự quấn cái chăn màu trắng đứng dậy. Dung Tự lấy điện thoại di động trên bàn, cô đứng bên cửa sổ hình như đang gọi điện thoại với ai. Cơ thể Dung Tự trần trụi, Trình Cẩm Chi có thể thấy tấm lưng trắng nõn của cô, lưng Dung Tự còn có vết móng tay của hai hôm trước. Hai hôm trước quá kịch liêt, Trình Cẩm Chi cào lên lưng Dung Tự. Trình Cẩm Chi xuống giường, đi tới đã thấy ngay vết hôn trên lưng, còn có vết cắn trên vai.
"Ừ, anh gọi nó ra..." Dung Tự nói. Giọng Dung Tự còn hơi khàn, vừa rồi cũng hơi kịch liệt.
Trình Cẩm Chi ôm eo thon của Dung Tự, nét mặt có vẻ rất quyến luyến. Nàng quyến luyến hôn vai Dung Tự, hôn gáy Dung Tự. Trình Cẩm Chi vươn lưỡi ra, nhẹ nhàng liếm gáy Dung Tự, liếm da thịt trắng nõn của Dung Tự, lưỡi nàng vẽ tròn trên xương cổ Dung Tự. Dung Tự rên một tiếng, cúp điện thoại. Cô để điện thoại qua một bên, quay đầu lập tức bế Trình Cẩm Chi lên.
Trình Cẩm Chi ôm cổ Dung Tự, hôn đôi má Dung Tự từng chút từng chút. Đôi chân cũng tự nhiên kẹp eo Dung Tự. Vẻ mặt Dung Tự vốn đang nghiêm túc, bị nụ hôn Trình Cẩm Chi công phá trong phút chốc. Vành môi của cô khẽ nhếch lên, đón nhận nụ hôn mềm mại của Trình Cẩm Chi. Trình Cẩm Chi hôn môi Dung Tự một cái, khẽ ngẩng đầu cắn môi dưới, lại gác lên trán Dung Tự: "Tự Nhi..."
"Sao?"
"Em phải ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-he-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/1362679/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.