Editor: Mai Thanh Nguyễn Beta: Jenny Thảo Người nọ lúc trước trong điện thoại cũng có nói, người cứu Ôn Hinh Nhã có lai lịch không nhỏ, ngay cả ông ta cũng phải tránh đi mũi nhọn, bà ta đã quen biết người nọ nhiều năm như vậy, vẫn luôn biết thế lực đằng sau của ông ta, điều này làm cho Ninh Thư Thiến hoàn toàn bất an. Ôn Hinh Nhã ánh mắt lấp lóe: "Con cũng không biết người đó là ai, bởi vì lúc con bị người ta bắt cóc, ông ngoại thực sự rất lo lắng, khi tuyệt vọng thì cái gì cũng có thể thử, ông đã xin giúp đỡ từ rất nhiều người quen biết, không nghĩ rằng đánh bậy đánh bạ như vậy mà lại có hiệu quả." Ninh Thư Thiến lúc này chỉ là đang thử thăm dò tin tức từ miệng cô, hỏi thăm về người cứu cô khi đó, trong ánh mắt tỏ vẻ vô cùng cẩn thận, Tư Diệc Diễm rốt cục là ai, mà lại thần bí khó lường đến như vậy? "Vậy con có thể gọi người đó đến đây được không? Ông nội con vẫn luôn muốn mời người đó ăn một bữa cơm để cảm ơn người đó đã cứu con." Ninh Thư Thiến thở dài nhẹ nhõm một hơi, tâm tình đang treo cao cũng được thả xuống, may mắn là người đó cùng với Ôn Hinh Nhã không có quan hệ gì, cũng không đáng để lo, chỉ là ông cụ Mạc quen biết khắp thiên hạ, tùy tiện tìm một người cầu giúp đỡ lại có thể là một người thần bí khó lường, vậy mà người ta lại chấp nhận, khiến cho nội tâm bà ta khϊế͙p͙ đảm đến phát lạnh. Ôn Hinh Nhã biết Ninh Thư Thiến đang suy tính việc dò xét thân phận của Tư Diệc Diễm, ánh mắt ẩn chứa thâm trầm, lắc đầu nói: "Lúc trước ông ngoại cũng muốn mời anh ấy ăn một bữa cơm để cảm ơn, nhưng mà người này vô cùng thần bí khó lường, ngay cả ông ngoại cũng không thể tiếp cận được." "Nếu đã như vậy thì đành phải bỏ đi." Ninh Thư Thiến cẩn thận suy nghĩ, ông cụ Mạc thân là một đại nho đương thời(*),là Thái Sơn Bắc Đẩu(**) của giới văn học, người ta luôn hình dung về ông với một hình tượng thanh chính, đương nhiên không có khả năng cùng với thế lực đen tối kia có quan hệ, mà Ôn Hinh Nhã quay về Ôn gia cũng chỉ mới nhiều lắm là hai tháng, càng không thể nhận thức được nhân vật như vậy, lời của Ôn Hinh Nhã nói đúng là không có sơ hở, ông cụ Mạc quen biết người đều là các nhân vật cùng lĩnh vực, lúc trước Ôn Hinh Nhã cũng từng có hỏi qua, ông cụ Mạc đã cầu rất nhiều người quen biết giúp đỡ, có lẽ là trong số những người đó có người cùng với người thần bí kia có quan hệ, nhờ người thần bí kia hỗ trợ giúp đỡ tìm kiếm Ôn Hinh Nhã. (*) đại nho đương thời: bậc học giả có đạo đức và học vấn cao thời bấy giờ. (**) Thái Sơn Bắc Đẩu: có ý là sùng bái, suy tôn người tài giỏi; ý nói về những người thông thái, có lối sống nhân văn. Nếu như người kia cùng với Ôn Hinh Nhã lẫn ông cụ Mạc đều không có quan hệ, như vậy liền không đáng để lo. Ôn Hinh Nhã nhìn biểu cảm của Ninh Thư Thiến đang không ngừng do dự: "Dì Ninh......." Ninh Thư Thiến có được tin tức mình muốn biết, tâm tình tốt liền thân thiết hỏi: "Làm sao vậy? Có phải gặp phải chuyện gì khó xử hay không? Có việc gì cứ nói trực tiếp với dì Ninh, không cần phải ấp a ấp úng như thế." Ôn Hinh Nhã cắn môi nói: "Là chuyện về tiệc tối ra mắt của con, con có rất nhiều thứ đều không hiểu, dì Ninh có thể hay không..." "Con có cái gì cần dì Ninh hỗ trợ sao? Cứ việc mở miệng nói, nếu là việc mà dì Ninh có thể giúp được, dì Ninh sẽ dốc hết sức mình giúp đỡ con." Nội tâm Ninh Thư Thiến hiện tại giống như đang ở trêи chảo nóng, dồn dập liên hồi, nhìn biểu tình cùng với thần sắc của Ôn Hinh Nhã, ngữ khí càng thêm mềm mại. Vậy mà lại là chuyện tiệc tối ra mắt của Ôn Hinh Nhã, phải biết rằng cái tiệc ra mắt này chính là lễ hội cấp bậc cao nhất của Ôn thị trong gần 20 năm qua, không chỉ có liên quan đến tập đoàn Ôn Thị, càng có liên quan đến giới truyền thông, thậm chí còn ảnh hưởng đến toàn bộ giới thượng lưu ở bên trong. Tiệc tối quy mô lớn như vậy, Ôn Hinh Nhã lại không có trưởng bối hỗ trợ giúp đỡ, cũng không thể để cho ông nội cùng bà nội vì cô mà lao tâm lao lực đúng không! Đương nhiên là phải nhờ đến bà ta hỗ trợ. "Dì Ninh, con chưa từng được tham gia thứ yến hội xa hoa như vậy, cho nên thấy rất sợ hãi." Giọng nói của Ôn Hinh Nhã đột nhiên vừa chuyển, biểu tình khẩn trương trêи mặt lộ ra lại càng không thể nghi ngờ. Ninh Thư Thiến nghe vậy lại có chút thất vọng, bà ta vẫn cho rằng Ôn Hinh Nhã sẽ hướng mình nhờ giúp đỡ, yêu cầu bà ta giúp xử lý chuyện tiệc tối ra mắt: "Đừng sợ, có chuyện gì cứ đi tìm dì Ninh, dì Ninh sẽ toàn tâm toàn lực giúp con." Bà ta cố ý thêm vào phía sau một câu, từ khi bà ta gả đến Ôn gia cho đến hiện tại, ông già kia cũng chưa từng đối với người ngoài thừa nhận bà là vợ của con trai ông ấy, ông cụ tiếp nhận Ôn gia, thái độ của ông liền quyết định thái độ của mọi người nơi này đối với bà, tuy rằng bà được nhiều người biết đến với thân phận là Ôn phu nhân, nhưng đến cùng nhìn chung bà ở trêи cái danh xưng này cũng có chút xấu hổ. Bình thường bà ta coi thường bọn nhà giàu không muốn nhấc lên quan hệ, mà những thế gia danh môn thì đều khinh thường thân phận của bà ta, không muốn cùng bà ta thân thiết, hơn nữa thanh danh của Mạc Vân Dao từ trước đến nay vẫn luôn tốt đẹp, mãi cho đến bây giờ vẫn còn có rất nhiều người đem Mạc Vân Dao cùng bà ta ra so sánh, bất luận là thân phận hay học thức, diện mạo lẫn thanh danh, bà đều thua xa người ta đến vạn dặm. Nếu như có thể dụ dỗ Ôn Hinh Nhã để bà ta đến sắp xếp cái buổi tiệc này, việc này đối với bà ta xác thực là một cơ hội khó có được! Tiệc tối quan trọng như vậy lại do bà ấy đích thân quản lý, cũng gián tiếp biểu lộ thân phận chủ mẫu của bà tại Ôn gia, thể hiện thanh danh hiền huệ, những người trong vòng giao tiếp đều sẽ cho rằng Ôn Hinh Nhã thừa nhận thân phận mẹ kế của bà ta, mà Ôn Hinh Nhã lại là người thừa kế duy nhất của Ôn gia, thái độ của cô liền đại biểu cho thái độ của ông cụ, nếu Ôn Hinh Nhã thừa nhận bà ta, những người kia tự nhiên sẽ không đem bà ta ra so sánh với Mạc Vân Dao nữa, lúc đó bà ta đương nhiên có thể trộn lẫn vào trong vòng giao thiệp của những danh môn thế gia cao quý, thân phận của Du Nhã cũng theo bà nước lên thì thuyền lên! Quả nhiên, Ôn Hinh Nhã cao hứng không thôi nói: "Lúc trước ông có gọi điện thoại cho con, để con bây giờ bắt đầu chuẩn bị cho tiệc tối, dì cũng biết con cái gì cũng không hiểu, còn không biết là phải chuẩn bị những thứ gì, gần đây vẫn luôn lo lắng đến sứt đầu mẻ trán, dì Ninh nếu đã nói như vậy, con liền an tâm rồi." Hạ Như Nhã vội vàng phụ họa: "Chị tìm dì Ninh đúng là đã tìm đúng người rồi đó, dì Ninh cùng với người trong ngành giải trí có quen biết, dì cùng với những người quen của dì cũng không biết đã bao nhiêu lần tham dự Cannes, Kim Ưng, liên hoan phim Bách Hoa, thảm đỏ, loại sự tình như tiệc tối này đối với dì ấy càng là chuyện thường ngày, bởi vậy nên hiểu biết của dì Ninh đối với những sự kiện này rất cao." Ôn Hinh Nhã ánh mắt sáng lên: "Thật vậy sao?" Ôn Du Nhã tròng mắt vừa chuyển liền biết tâm tư của mẹ mình, vội vàng gật đầu nói: "Đương nhiên là sự thật, dì Lục cùng mẹ em trước giờ đều có mối quan hệ rất tốt." "Con vẫn luôn ngưỡng mộ dì Lục, dì Ninh dì có thể hay không giới thiệu dì Lục cho con quen biết ạ?" Ôn Hinh Nhã trong ánh mắt chớp động, lộ ra sự sùng bái cuồng nhiệt. Lục Tuyết Di tuy rằng nổi tiếng, nhưng thanh danh ở trong giới cũng không tốt, chuyện sinh hoạt cá nhân cũng không biết tiết chế, để tai tiếng lộ ra ngoài không biết bao nhiêu lần, còn từng có tạp chí đưa tin bà ta là tình nhân của một vị đại gia nào đó, mà còn là kẻ thứ ba phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, quả nhiên... vật hợp theo loài, người cũng có phân theo cấp bậc. "Đương nhiên là được, chờ có cơ hội dì nhất định sẽ giới thiệu Tuyết Di cho con làm quen." Ninh Thư Thiến nhìn thấy Ôn Hinh Nhã đáp ứng cho bà ta hỗ trợ xử lý tiệc tối, chỉ cần cô ta đáp ứng thì ông cụ cho dù không muốn, hết thảy kết cục cũng đã định xong. "Cảm ơn dì Ninh!" Ôn Hinh Nhã kϊƈɦ động không thôi. "Tiệc tối ra mắt của con là yến tiệc cấp bậc cao cấp nhất của Ôn thị trong gần 20 năm qua, đến lúc đó chuyện không những liên quan đến toàn bộ người trong tập đoàn, mà còn liên quan đến toàn bộ xã hội thượng lưu, ánh mắt của truyền thông cũng đều nhìn vào nơi này, cho nên không thể chấp nhận bất cứ sơ suất nào, con nếu có yêu cầu gì cần hỗ trợ, nhất định phải nói cho dì, nếu để xảy ra vấn đề gì, chính là liên lụy đến toàn bộ tập đoàn Ôn Thị." Ninh Thư Thiến vẫn chưa từ bỏ ý định, lại cố ý đem vấn đề nói cho nghiêm trọng thêm một tí, dù sao cô ta cũng lưu lạc bên ngoài mười lăm năm, cũng không hiểu được cái gì. Ôn Hinh Nhã quả nhiên trêи mặt lộ ra thần sắc khủng hoảng đầy sợ hãi: "Con biết rồi dì Ninh." ~Hết Chương 108~
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]