Editor + Beta: Jenny Thảo
Trong lúc mơ mơ màng màng, Ôn Hinh Nhã hình như nghe được giọng nói của Từ Thần Vũ, giọng nói giống như xuyên từ đời trước đánh thật mạnh vào tìm cô: "Từ Thần Vũ.... Anh phải không? Anh cứu tới em sao?"
Giọng nói của cô suy yếu, đứt quãng mang theo tia run rẩy, giống như đang ở trong băng tuyết, rét lạnh đến thấu xương.
Đôi mắt hẹp dài của Tư Diệc Diễm càng lúc càng lạnh, hắn hơi cúi người xuống, ghé sát vào tai cô lẩm bẩm: "Là tôi, Tư Diệc Diễm, em quên rồi sao?"
"Từ Thần Vũ..... em lạnh!" Ý thức của Ôn Hinh Nhã giống như lục bình không rễ, giống như tơ liễu bay vô định, không tìm thấy nơi để đặt chân xuống. Trong đầu chỉ có giọng nói vô cùng sống động của Từ Thần Vũ xuyên qua sinh mạng của cô.
Sắc mặt của Tư Diệc Diễm càng lúc càng khó coi, trong lúc cô khó khăn thống khổ nhất, người cô nghĩ đến đầu tiên chính là Từ Thần Vũ, mà không phải là hắn, phát hiện ra điều này khiến hắn cảm thấy bất lực và tức giận.
"Từ Thần Vũ, cho em được không...... em khó chịu, cho em....." Hô hấp của Ôn Hinh Nhã trở nên dồn dập, lồng ngực không ngừng lên xuống, cổ họng vang lên từng tiếng rêи rỉ đau đớn và hơi thở lạnh lẽo, cơ thể cô không ngừng run rẩy.
Tư Diệc Diễm thấy rõ cô đang có triệu chứng nghiện ma túy thời kỳ đầu, hắn cảm thấy rất kỳ quái, Ôn Hinh Nhã vừa mới bị tiêm chất lỏng ma túy vào người, việc phát nghiện ma túy không nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-thien-kim-ac-ma-tro-ve/1372446/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.