Ôn Hinh Nhã tỉnh lại thì thấy mình đang nằm dưới nền đất lạnh lẽo, toàn thân thì vô cùng mệt mỏi, không có một chút sức lực nào. Chân và tay cô bị trói bằng một cái dây thừng dày bằng ngón tay, chúng siết chặt đến mức làm cho cổ tay và mắt cá chân của cô rất đau.
Qua cửa sổ, cô mơ hồ có thể thấy được, bên ngoài mặt trời đã lặn, trong phòng thì rất tối và âm u. Nhưng cô vẫn nhìn ra, đây là một ngôi nhà bằng đá được xếp chồng lên nhau. Trong phòng chỉ có một cái hốc đá, còn những thứ khác cái gì cũng không có.
Trong ngôi nhà bằng đá lạnh lẽo, cô cẩn thận quan sát căn phòng này, phát hiện ra khung cảnh quen thuộc, đồng tử co rút lại một chút. Sự bình tĩnh trong ánh mắt bị nhiễm một chút sợ hãi.
Hơi lạnh của đêm qua từ lỗ chân lông trên da thẩm thấu vào da thịt cô, lạnh thấu xương, rét run, cô rùng mình một cái, cánh tay nổi lên một lớp da gà. Sự sợ hãi và tuyệt vọng chồng lên nhau giống như sóng thần bao phủ lấy cô. Nước mắt lặng lẽ tuôn rơi trên khuôn mặt, chảy dài từ gò má rồi thấm vào cổ. Giọt nước mắt lạnh băng mang theo cái lạnh buốt, máu cô như đông lại. Những cái đó bị cô cất giấu sâu vào trong một góc, cũng không dám mở ra ký ức giống như địa ngục tuyệt vọng, nhanh chóng thổi quét thiêu đốt tâm trí cô, khiến cô đau đớn muốn chết.
Không, tất cả chỉ là trùng hợp!
Không trong lòng cô không nên có suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-thien-kim-ac-ma-tro-ve/1372441/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.