Vu Mễ Hi nghe thấy thì như lọt vào trong sương mù, không biết bọn họ đang nói gì.
“Ồ! Mới lộ một tay ra, liền cảm giác mình che giấu cái gì đó, cậu không sợ cảm giác của mình là không đúng sao, mình chỉ là một con mèo ba chân, không thể dạy cậu được sao?” Cố Ninh không trực tiếp đáp lại lời cậu ấy, nhưng lại rất có hứng thú hỏi.
“Cho dù mình cảm thấy không đúng, cũng không thể phủ nhận công phu của cậu so với mình chắc chắn cao hơn, cho nên mình còn muốn nhờ cậu dạy cho mình một ít tư thế. Nếu có thể, trực tiếp bái cậu làm sư phụ là tốt nhất.” Mục Khê nhìn Cố Ninh với ánh mắt rực lửa, chính là nhận định tay nghề của Cố Ninh không tồi, có bản lĩnh dạy dỗ cậu thành tài.
Đúng vậy! Nếu là một cô gái bình thường, hay một con mèo ba chân, liệu có thể hạ gục một người đàn ông to lớn chỉ bằng một chiêu? Hơn nữa lại dứt khoát, lưu loát, không đỏ mặt cũng không hụt hơi.
Đây là! Chắc chắn là một cao thủ.
Sợ Cố Ninh từ chối, Mục Khê vội vàng bổ sung: “Yên tâm đi, mình sẽ không làm chậm trễ thời gian học của cậu, cậu có thể dạy mình vào những lúc cậu rảnh rỗi. Hơn nữa, mình tôi sẽ không để cậu dạy vô ích, cho dù cậu muốn tôi trả thù lao, hay là yêu cầu mình làm những việc khác, chỉ cần nằm trong khả năng của mình, mình tuyệt đối sẽ không trì hoãn.”
Ngữ khí của Mục Khê vô cùng nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-nu-hoc-ba-dai-chien-thuong-truong/4410428/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.