Tốt thôi! Cô đúng là phá của, nhưng ai bảo có người luôn không có mắt như vậy, tới tìm cô gây sự.
Lúc này đồ ăn đã tới, Sở Phái Hàm không hề nhắc đến chuyện này nữa, không khách khí bắt đầu ăn.
3 món mặn và 1 canh, ba người ăn cũng đủ rồi.
Mà đám người Tần Tranh bởi vì Trần Tử Dao bị đánh và khuôn mặt sưng đỏ, cần phải đi phòng y tế khám cho nên bữa cơm này không thể ăn được.
Sau khi ăn cơm xong, còn có một khoảng thời gian dài mới đến lớp học buổi chiều.
Bởi vì việc học cấp ba căng thẳng cho nên rất nhiều học sinh cấp ba nếu có thời gian đều sẽ trở về phòng học đọc sách.
Nhưng là Cố Ninh lại không cần thiết dùng thời gian rảnh để đọc sách, cho nên cũng không có ý định quay về phòng học.
“Các cậu trở về phòng học đọc sách hay là cùng tớ đi dạo.” Cố Ninh hỏi.
“Đừng cùng tôi nói chuyện đọc sách, tôi đau đầu, nếu có thời gian thì vẫn là đi dạo đi!”. Nhắc tới đọc sách, Sở Phái Hàm lập tức tỏ vẻ chán ghét.
Đúng vậy! Không có thời gian thì cô ấy đều sẽ trốn học đi chơi, lúc có thời gian nếu mà không đi chơi thì đúng là phí phạm của trời.
Không thể không nói, Sở Phái Hàm thật đúng là kỳ quái, chán ghét học tập như vậy, hết lần này tới lần khác thành tích lại rất tốt.
Mà có một số người suốt ngày học tập, nhưng chính là thành tích lại không được như mong muốn.
Kỳ thật, đọc sách yêu cầu đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-nu-hoc-ba-dai-chien-thuong-truong/4410427/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.