🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Myy

____

Hôm nay là một ngày trời đầy mây, không khí ở nghĩa địa có chút tiêu điều.

Tô Mộ Cẩn ngồi xổm xuống, bỏ bó bạch cúc cũ ở trước mộ ra, thay bằng bó bạch cúc mới mua. Lúc ngẩng đầu lên, thoáng nhìn thấy ảnh chụp trên bia mộ, cô gái trên ảnh chụp cười sáng lạn. Nhưng mà, hắn lại không thể tận mắt nhìn thấy gương mặt tươi cười của cô ngoài đời.

Bất tri bất giác, hốc mắt đã đỏ lên.

Tô Mộ Cẩn đứng dậy, cũng không nói chuyện, chỉ là cứ như vậy nhìn bia mộ, nhìn ảnh chụp bên trên. Một hồi lâu sau, Thẩm Ngọc Nhàn đứng bên cạnh đang muốn nhắc nhở hắn, trời càng ngày càng tối, có khả năng sắp mưa rồi.

Lúc này, đột nhiên có một bà cụ đi tới phía bên này. Mái tóc hoa râm của bà được cắt thành ngang vai, trên tay còn cầm theo một cái rổ, bên trong chứa hương nến và một số đồ dùng cúng bái, khuôn mặt được che bởi tấm vải.

Bà là mẹ nuôi của Lâm Ngữ Tình, Dư Uyển Mai.

Tô Mộ Cẩn gọi bà một tiếng, "Bác gái."

Trên gương mặt Dư Uyển Mai xuất hiện vài phần tiều tụy. Từ sau khi con gái nuôi mất, bà "người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh", trong một đêm có vẻ già đi rất nhiều. Bà đặt cái rổ trên tay sang một bên, giọng nói có chút khàn khàn, "Thì ra là cậu hả, chàng trai."

Bà nhận ra được Tô Mộ Cẩn, tang lễ của Lâm Ngữ Tình hắn cũng tới tham gia. Lúc ấy bà quá mức thương tâm nên cũng không hỏi hắn và Lâm Ngữ Tình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-lam-hon/484284/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.