Editor: My 
_____ 
Lâm Ngữ Tình nói: “Vậy cậu nói ngắn gọn thôi.” 
“Đợi lát nữa đi.” Cô ấy quay đầu lại, “Anh, táo gọt xong chưa?” 
Liêu Chí Thành đưa quả táo đã được gọt vỏ xong cho cô ấy, “Đây thưa thiên kim đại tiểu thư.” 
Nhìn vài chỗ vẫn chưa được gọt vỏ sạch sẽ trên quả táo, Liêu Thanh Thanh bày ra vẻ mặt ghét bỏ, “Sao có thể gọt xấu đến mức đấy được cơ chứ.” 
“Xấu thì em đừng có mà ăn nữa.” Nói xong liền định đoạt lấy. 
Trước khi hắn với tay tới, Liêu Thanh Thanh đã nhanh tay há mồm cắn một ngụm. Nước táo cũng theo đó bắn ra ngoài, thật đúng là rất ngọt. 
Cô ấy ngồi một bên ăn táo, một bên lại kể về Tô Mộ Cẩn cho Lâm Ngữ Tình, “Kỳ thật, nếu phải kể về Tô Mộ Cẩn thì phải kể từ mười mấy năm trước đã, khi đó tớ và cậu vẫn còn đang ở nhà trẻ…” 
Từ trong miệng cô ấy mà cô mới biết được, thì ra Tô Mộ Cẩn là đứa bé mười sáu năm trước Tô Bân Hà mang về nuôi nấng. Bắt đầu từ khi học cao trung, hắn đã được Tô Bân Hà đưa đến nước ngoài để học hành, thẳng đến khi tốt nghiệp mới được trở về nước. 
Sau khi hắn về nước liền giúp Tô Bân Hà xử lý công chuyện trong công ty. Hai năm sau, Tô Bân Hà bởi vì lý do sức khỏe mà từ chức tổng tài, giao cho Tô Mộ Cẩn đảm nhiệm. 
Tô Dĩ Hàm rất thích Tô Mộ Cẩn, khóc nháo ngoại trừ Tô Mộ Cẩn thì sẽ không gả cho ai khác nữa. Tô Bân Hà cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-lam-hon/484282/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.