Âu Dương Thiên Thiên nhìn Elena vài giây, rồi lạnh nhạt lên tiếng:
- Cô đến đây làm gì?
Cô gái chớp mắt, rất thản nhiên đáp:
- Đến thăm vị hôn phu cũ của mình thôi, không được sao?
Elena vừa dứt lời, một tràng khí lạnh lẽo đã kéo đến. Âu Dương Thiên Thiên liếc ngang đôi mắt sắc như dao cạo, bén tới mức tựa có thể giết chết người ngay lập tức.
Elena có chút giật mình, liền thanh minh ngay sau đó:
- Tôi chỉ đùa thôi, không cần căng thẳng vậy đâu.
Âu Dương Thiên Thiên nheo mắt, chậm rãi thu sát khí quanh người lại:
- Lời nói đùa này tốt nhất đừng nên lặp lại trước mặt tôi thêm lần nào nữa.
Elena nhún vai, vểnh môi hỏi:
- Mới ba năm thôi mà cô nóng tính lên nhiều nhỉ? Khó ở quá.
Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, cất bước đi đến cạnh Âu Dương Vô Thần, cô vươn tay vuốt nhẹ mái tóc anh, bình tĩnh nói:
- Còn cô thì vẫn như xưa, nói chuyện không biết chừng mực.
"..."
Elena lần này bị chọc đến ngượng, cô cau mày, lộ rõ vẻ khó chịu:
- Này, có cần thiết câu nào nói ra cũng đầy gai nhọn vậy không? Lúc xưa cô rõ đáng yêu hơn nhiều.
Âu Dương Thiên Thiên kéo tấm chân lên ngang người Âu Dương Vô Thần, tiện thể điều chỉnh lại mép áo của anh, gương mặt không chút cảm xúc:
- Ừm, lúc xưa vì thế mà tôi thường bị cô bắt nạt, không những bị mắng còn bị đánh, bây giờ nghĩ lại... có phải nên đáp trả gì đó không?
Elena nghe đến đây, trong đầu vang lên hồi chuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1499041/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.