Âu Dương Thiên Thiên tỉnh lại đã là chuyện của vài ngày sau đó, lúc cô mở mắt, vừa vặn nhìn thấy Mã Nhược Anh ngồi bên cạnh mình.
- Tình trạng Mary thế nào? - Chống tay ngồi dậy, câu đầu tiên cô hỏi lại liên quan đến một người khác.
Có vẻ câu hỏi này không nằm trong dự tính nên khi nghe Âu Dương Thiên Thiên nói, Mã Nhược Anh đã khựng lại một chút, nhìn cô ấy một lúc lâu sau mới trả lời:
- Đã ổn rồi, không có một vết thương nào trúng chỗ hiểm nên cũng dễ dàng giữ lại được mạng sống của bà ta.
Nói thật, lúc nhìn thấy Mary FirstFlo, Mã Nhược Anh đã suýt hét lên, cô từng nghĩ Âu Dương Thiên Thiên sẽ trả thù bà ta rất dã man, nhưng chưa bao giờ ngờ mức độ lại nặng như thế. Nó thật sự rất kinh khủng.
Mã Nhược Anh xoay người, vươn tay rót một cốc nước rồi đưa đến cho cô gái, nói:
- Em bị thiếu ngủ và kiệt sức, thời gian sắp tới chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, bổ sung thêm chất dinh dưỡng cho cơ thể nữa.
Âu Dương Thiên Thiên ngồi im một chỗ, cô nhẹ nhàng chớp mắt, không nhận ly nước đó, chỉ lạnh nhạt đáp:
- Không cần, tôi còn có rất nhiều việc phải giải quyết.
Mã Nhược Anh khẽ siết tay, cô đặt ly nước xuống bàn, nhướn mày hỏi:
- Việc? Em còn công việc gì? Người cần gặp đã gặp rồi, trả thù cũng đã trả thù xong rồi, em còn việc gì chưa hoàn thành? Hay việc của em.... chính là mua thêm thuốc?
"..."
Âu Dương Thiên Thiên di chuyển tầm mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1499040/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.