Âu Dương Thiên Thiên nhìn Trịnh Gia Dĩnh đứng bên cạnh mình, ngay lập tức sự khó chịu nổi lên, liền đứng dậy hỏi:
- Anh làm gì ở đây? Theo dõi Oa Oa sao?
Trịnh Gia Dĩnh từ lúc đến chỉ hướng mắt về phía Bạch Oa Oa, nghe những lời nồng nặc mùi súng đạn của Âu Dương Thiên Thiên mới nhìn sang cô, đáp:
- Âu Dương phu nhân nói lời khó nghe rồi, tôi chỉ tình cờ có mặt ở đây mà thôi. Nhưng nếu đã gặp có duyên Oa Oa, tôi cũng muốn đến chào hỏi.
Âu Dương Thiên Thiên cười mỉa, giọng thẳng thừng chế giễu:
- Chào hỏi? Chào hỏi cái gì chứ? Anh lấy thân phận gì đến để chào hỏi với cậu ấy? Bạn trai cũ sao? À không, nói bạn trai cũ thì đánh giá cao anh quá, nói tra nam thì đúng hơn nhỉ, anh Trịnh?
Trước những lời mỉa mai từ Âu Dương Thiên Thiên, người đàn ông rũ mắt không nói, vài giây sau, anh quay sang phía Bạch Oa Oa, hỏi:
- Anh có thể nói chuyện với em không? Một lần thôi.
Vừa nói, Trịnh Gia Dĩnh vừa tiến lên một bước, dường như muốn đến gần Bạch Oa Oa, nhận ra hành động này của anh ta, Âu Dương Thiên Thiên ngay lập tức giơ tay ra ngăn lại, quát lớn:
- Đủ rồi, Oa Oa không có gì để nói với anh đâu. Anh Trịnh, tôi nhớ mình đã cảnh cáo anh rồi mà, đừng đến gần Bạch Oa Oa nữa, rốt cuộc anh còn muốn cố chấp không buông tha cho cậu ấy đến bao giờ đây? Các người đã chấm dứt rồi.
Trịnh Gia Dĩnh cắn răng, vẫn khăng khăng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498957/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.