Âu Dương Vô Thần nghe câu hỏi, bình tĩnh trả lời:
- Anh muốn em cầm thứ này, hãy dùng nó mua những gì em thích.
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, lưỡng lự không nhận lấy, nói:
- Nhưng em không có thiếu tiền, hơn nữa em cũng có thẻ riêng mà, nếu muốn gì thì em sẽ tự mua.
Âu Dương Vô Thần cau mày, anh cầm lấy tay Âu Dương Thiên Thiên, ép cô phải nhận lấy tấm thẻ, lên tiếng:
- Cứ cầm lấy đi, em tưởng anh không biết em chỉ mới vừa trả xong khoản nợ ngân hàng 3 tháng trước sao? Đừng suy nghĩ nữa, nhận đi.
Âu Dương Thiên Thiên cắn răng, cô ngước mặt lên người đàn ông, nhẹ giọng hỏi:
- Cái thẻ này.... là anh làm cho em à?
Khoảng vài ngày trước, cô có nói với Âu Dương Vô Thần về chuyện mất tấm thẻ đen mà anh cho lúc ở Mỹ. Chuyện đó chỉ là trong lúc luyên thuyên nói ra mà thôi, hoàn toàn không có ý gì khác.
Cô thật không nghĩ anh lại nhớ điều đó, rồi làm lại cho cô một tấm thẻ khác.
Âu Dương Vô Thần liếc mắt, lắc đầu đáp:
- Không phải, cái này là của anh (thật ra là lấy từ Lữ Uyển Thành). Bây giờ chúng ta đã là quan hệ gì rồi, tiền của anh thì cũng là tiền của em thôi, mình dùng chung đi.
Âu Dương Thiên Thiên nghe xong, mỉm cười đáp:
- Ừm, em biết rồi.
Nói xong, người đàn ông lại quay lưng rời đi, lần này cánh cửa đóng thật lâu lại cũng không mở ra nữa.
Âu Dương Thiên Thiên mím môi nhìn tấm thẻ trong tay mình, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498913/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.