Âu Dương Thiên Thiên vừa liếc mắt, muốn nhìn xem hình xăm trên tai mình như thế nào thì đột nhiên từ phía sau phát ra tiếng động lạ. Cô theo bản năng quay đầu nhìn lại, chợt thấy Âu Dương Vô Thần mở cửa đi vào.
Ngạc nhiên chớp mắt, cô lên tiếng:
- Sao anh lại về rồi?
Âu Dương Vô Thần đi đến, không nói gì đưa tay lên sờ trán Âu Dương Thiên Thiên, sau đó ép cô ngồi xuống giường, hỏi:
- Cho anh biết, em thấy không khỏe chỗ nào? Ở đây sao? Hay là ở đây?
Vừa nói, người đàn ông vừa sờ xung quanh thân thể cô, nét mặt vô cùng lo lắng.
Âu Dương Thiên Thiên lấy tay của anh xuống, lắc đầu đáp:
- Không sao, em rất ổn. Anh trở lại là để hỏi cái này à? Stefan đâu?
Ấn đường Âu Dương Vô Thần cau lại, anh mím môi, lên tiếng:
- Anh để quên đồ quay về lấy thôi, nhưng nghe Kỳ Ân nói em không khỏe, anhh mới lên đây xem thử.
Âu Dương Thiên Thiên bất ngờ vài giây nhưng rồi cô xua tay, trả lời với giọng mạnh mẽ:
- Anh đừng nghe cô ấy nói bậy, em đâu có sao đâu. Nhìn này, em rất tốt mà. Chẳng qua lúc nãy đi dạo nhiều quá, mỏi chân nên lên phòng nghỉ mệt thôi. Anh không cần lo lắng.
Âu Dương Vô Thần nghe cô nói, nét mặt có chút nửa tin nửa ngờ, bèn hỏi lại:
- Có thật không?
Âu Dương Thiên Thiên gật mạnh đầu, chắc nịch đáp:
- Thật hơn chữ thật.
Người đàn ông thấy cô kiên quyết như vậy, chỉ biết thở hắt ra một hơi, nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498912/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.