Âu Dương Thiên Thiên cùng Âu Dương Vô Thần trở về nhà, sau khi dùng xong bữa tối, cô đi lên phòng của mình, vệ sinh thân thể một chút rồi lên giường nằm.
Đưa tay sờ ngực, cô cẩn thận kiểm tra vết thương, thấy cơn đau đã giảm rất nhiều, bản thân yên tâm hơn hẳn.
Thả người xuống tấm nệm êm, Âu Dương Thiên Thiên kéo chăn lên ngang bụng, sau đó vỗ tay vài cái, đèn trong phòng liền tắt đi. Nhắm mắt lại, cô theo thói quen quay người sang một bên, rồi bắt đầu chìm vào trong giấc ngủ.
....
Không gian im lặng kéo dài chừng mười phút đồng hồ, cho đến khi.... cánh cửa căn phòng bỗng hé mở. Một bóng đen đang thận trọng lách người vào bên trong, nhẹ nhàng di chuyển về phía giường của người con gái.
Âu Dương Thiên Thiên vốn chưa say giấc nên không khó để nhận ra có điều thay đổi trong không khí, cô mở mắt, cau mày vểnh tai lên, chợt nghe được tiếng bước chân bước khẽ.
Một tia ý nghĩ xẹt ngang qua đầu, khóe miệng Âu Dương Thiên Thiện bỗng câu lên, cô lại nhắm mắt, điều chỉnh hơi thở đều đều, tựa như đang giả vờ ngủ.
Cô biết rồi, có một con chuột nhắt đang lẻn vào phòng của cô. Con chuột mang vẻ ngoài "soái ca" và rất "chăm chỉ", ngày nào cũng mò vào phòng bà đây!!
Âu Dương Vô Thần đi nhẹ thở khẽ, anh nhướn người về phía trước, cẩn thận dò xét Âu Dương Thiên Thiên, sau khi thấy cô đã ngủ, mới dám đặt thân thể mình xuống giường, nằm bên cạnh cô.
Thế nhưng khi bản thân chỉ vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498893/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.