Hứa Sơ Sơ chớp mắt nhìn người đàn ông, mở miệng hỏi:
- Anh đồng ý cái gì với em?
Thời Cảnh Thường mím môi, bất đắc dĩ đáp:
- Tất cả những thứ em nói, anh đều đồng ý hết.
Nghe vậy, Hứa Sơ Sơ liền nhướn mày, lên tiếng:
- Em muốn anh cứu Âu Dương Thiên Thiên, anh cũng đồng ý?
Người đàn ông gật đầu, khẳng định trả lời:
- Đúng!
- Chắc chứ?
- Chắc!
- Hứa đi!
- Anh hứa.
Sau cuộc thương lượng kĩ càng, Hứa Sơ Sơ rời khỏi bàn, cô đi gần đến chỗ của Thời Cảnh Thường, lên tiếng:
- Vậy được, em biết anh là người luôn nói lời giữ lời, em sẽ tin tưởng anh. Thời Cảnh Thường thở dài một hơi, nhìn cô gái nhỏ trước mặt mình, nói:
- Anh biết rồi. Nhưng mà vợ, nếu...
"Soạt" - Không để cho người đàn ông nói hết câu, Hứa Sơ Sơ ngay lập tức lên tiếng chặn lại, ngăn cản lời của anh:
- Đừng nhưng nếu gì nữa, em chỉ chấp nhận câu hứa trước đó của anh thôi, còn mấy lời sau này.... anh để lại tự giải thích với mình đi, em lười nghe!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ đưa tay lên, vỗ vỗ má của Thời Cảnh Thường, miệng nở nụ cười mỉm xinh đẹp, giọng chuyển đổi thành ngọt ngào hơn hẳn:
- Làm nhiệm vụ tốt nhé, chồng yêu~
Dứt lời, cô thu tay về, cầm lấy nắm cửa mở ra, tư thế ung dung thoải mái bước khỏi căn phòng.
Nhếch môi, cô xoa xoa bụng mình, nhỏ giọng lên tiếng:
- Con ngoan của mẹ, làm tốt lắm!
========================
Tại căn nhà chung của đám người Âu Dương Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498765/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.