Hành động đột ngột của Âu Dương Vô Thần khiến Âu Dương Thiên Thiên không kịp phản ứng, cô cứng đờ người nhìn khuôn mặt của anh sát rạt khuôn mặt của mình, đôi con ngươi nở to kinh ngạc.
Thế nhưng, có một điều kì lạ là, khác hẳn với những nụ hôn trước đây, lần này Âu Dương Vô Thần không mạnh mẽ chiếm đoạt môi của cô, cũng không ôn nhu hay dịu dàng hôn cô, anh chỉ áp môi mình lên, để im như vậy.
Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, trong đầu bỗng vụt qua một đoạn kí ức. Cô từng nói.... cô ghê tởm nụ hôn của anh, bởi vì nó làm cô nhớ đến người đàn ông khốn kiếp kia.
Kể từ lúc đó đến bây giờ, anh không hề làm điều tương tự như vậy nữa. Thì ra... anh ta vẫn còn nhớ, anh ta vẫn để tâm, anh ta vẫn....
Ánh mắt Âu Dương Thiên Thiên có chút run rẩy, cô mím môi, vài giây sau, liền đưa tay lên đẩy người đàn ông ra.
- Âu Dương Vô Thần, anh đừng làm tôi thấy khó xử nữa.
Người đàn ông lui về sau vài bước, nhưng tầm mắt vẫn đặt trên người cô gái, ánh nhìn tràn đầy nhu tình, chậm rãi đáp:
- Nhưng tôi cảm thấy chỉ như vậy mới có thể giữ em ở lại bên cạnh tôi được thôi.
Lời nói của anh khiến Âu Dương Thiên Thiên tiếp tục im lặng, cô liếc mắt tránh đi ánh nhìn của anh. Thầy vậy, Âu Dương Vô Thần liền lên tiếng:
- Âu Dương Thiên Thiên, trước đây dù tôi có nói thế nào em cũng chưa từng tỏ ra quan tâm, thậm chí là lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-hao-mon-anh-hai-dung-chay/1498606/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.